Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

TƯNG TỬNG


                 TƯNG TỬNG

Tết nhất năm nay “ tửng ” quá chừng
Rượu ngon nốc hết khoảng non thùng
Thịt thà nem chả không màng đến
Trò chuyện vui đùa thỏa ý chung
Xướng họa tha hồ ngâm mỏi miệng
Bạc bài xa lánh ngại đau lưng
Mặc ai hí hửng vui xuân mới
Gãi háng vê cằm có sướng không ?

                                                                      TÚ GÂN


Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014

TẾT



Tết mới vừa qua ! … Tết nữa ư ?
Giật mình ngày tháng tủi nên, hư !
Vầng dương ngao ngán phai xao xuyến
Trái đất băn khoăn nhuốm khật khừ
Thiên hạ nháo nhào lo nhấp nhỗm
Thời gian luống cuống giữ khư khư
Thì thôi tết đến ta nâng chén
Vui chúc nhau cho đến ngất ngư

                   TÚ GÂN

Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

NÀNG THƠ


Thân gởi về em mấy vận thơ
Mến nhau như đã tự bao giờ
Tặng trang thục nữ gìn duyên mộng
Nàng khách xuân tình đạt cõi mơ
Thơ bát nhã hay hòa nét nhạc
Đóa phù dung đẹp vẹn đường tơ
Hoa vương màu nhớ nương theo gió
Hồng ngát hương thơm mãi đợi chờ.
                         
         ĐẶNG ĐỨC BÍCH

HỌA

             NÀNG THƠ

Trong trắng, mặn mà đượm nét thơ
Duyên xưa gắn bó tự bao giờ
Tình trao cứ ngỡ rơi trong mộng
Ý gửi như ngờ rụng cõi mơ
Thương nhớ cận kề vương kẽ tóc
Trông mong cặn kẽ vướng chân tơ
Nỗi niềm thắm thiết sao da diết
Vần điệu băn khoăn mãi đợi chờ.

                  TÚ GÂN

Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

ĐÊM THANH



Đêm thanh vằng vặc một bầu sao
Gió lọt qua khe cửa thấm vào
Bỗng ló dạng ngời gương ánh nguyệt
Dường nghe phảng phất khúc tiêu tao
Bóng lồng trùng trập vương niềm nhớ
Sáo lộng gần xa giọng thấp cao
Hờ hững tầng không không biến động
Bâng khuâng nhi nữ nhớ anh hào.
                  
                  TRÁC NHƯ

                ĐÊM THANH

Chân trời lạc lõng mấy vì sao
Đêm vắng canh khuya gió lẻn vào
Mòn mỏi ngọn đèn chao chín chắn
Ngập ngừng trang sách rũ thanh tao
Câu thơ chuyên chú phong hoang dại
Niêm vận thất thường cất giá cao
Tiếng vạc trong sương ngơ ngác rụng
Xót xa hổ mặt với thi hào.
                  
                  TÚ GÂN

Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

BĂN KHOĂN



Đất khách thu sang khói tỏa mờ
Nằm nghe chim lạ giữa rừng mơ
Lá buồn rơi rụng thương canh mộng
Dạ nhớ dạt dào nợ tóc tơ
Mưa nhẹ cúc vàng tình thắm thiết
Gió reo trúc biếc giọng ơ hờ
Nghe lòng thổn thức nơi nhà
trọ
Vội vã tìm vần chép đoạn thơ!

               LAM NGUYÊN
HỌA

               BĂN KHOĂN

Tôi sáng phân tranh nhuốm mập mờ
Sương ngàn lan tỏa tỉnh cơn mơ
Chim trời khu biệt xuôi theo mộng
Gió núi bất cần đọng kẽ tơ
Trăng gác đầu non bền thắm thiết
Tình vương cuối nẻo vọng ơ hờ
Nỗi niềm tạo hóa bâng khuâng đượm
Cảm khái nghe lòng dệt ý thơ!

                 TÚ GÂN

Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014

KIẾP NGƯỜI



Oa oe ba tiếng giữa hồng trần
Bể khổ từ đây thân* với thân**
Lơi lợi danh danh trông mỏi mắt
Giàu giàu khó khó chạy chôn chân
Cha con chồng vợ mòn năm tháng
Bằng hữu non sông gánh nợ nần
Ba vạn sáu ngàn là mấy chốc
Diệt sanh, sanh diệt biết bao lần!
* Thân: chính mình       
** Thân: họ hàng, bằng hữu

     TRẦN QUANG HÂN

HỌA
           KIẾP NGƯỜI
Đã trót sinh ra dưới cõi trần
Sá gì cát bụi tấm châu thân
Cuộc đời ngắn ngủi sao cay đắng
Thân phận não nề lựa giả chân
Sự nghiệp công danh làn gió thoảng
Nghĩa nhân ân oán áng mây vần
Những toan noi bước tiền nhân ấy
Lên núi tu tiên đã mấy lần !
                TÚ GÂN

Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

LỤC BÁT MÙA ĐÔNG




Đêm đông lạnh lẽo không chồng
Phòng the quạnh quẽ má hồng nhạt phai
Gió hong thủ thỉ hiên ngoài
Buồn vương tiếng dế lạc loài ủ ê
Người đi vạn nẻo sơn khê
Vó câu lãng tử vọng về cố hương
Ngọn đèn ngỡ cạn niềm thương
Lệ ai thắm gối, sắc hương mỏi mòn

                   TÚ GÂN
                    

Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

GIĂNG CÂU TỨC CẢNH


                                    Một cần, một sáo, một thuyền, ta
                                    Gió bãi, chài giăng, chớ hỏi nhà
                                    Trăng lộn đầu non soi bóng nguyệt
                                    Hoa lèn đáy vực tỏa hương hoa
                                    Lá vàng nước đội đưa vàng lá
                                    Tòa tháp đá xây dựng tháp tòa
                                    Tri kỷ tri âm vò rượu quý
                                     Bèo, mây, gợn sóng, bóng thuyền ta

                                                CHU
                                  HỌA

                                       GIĂNG CÂU TỨC CẢNH

                                   Phong trần dan díu chỉ mình ta
                                   Trời nước bao la cảm nhớ nhà
                                   Rón rén trăng lồng se đáy nước
                                   Rộn ràng gió động luyến hương hoa
                                   Nghèo hèn phận mỏng chao tâm tưởng
                                   Giàu có duyên cao ướm mấy tòa
                                           Say thú sông hồ, yêu biển cả 
                                           Trời mây non nước chỉ mình ta

                                                TÚ GÂN

Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

GỞI BÁC TÚ GÂN


KIẾN... mặt mày THAN nổi GÂN
Má nhăn miệng hốc chẳng ai gần
Văn thơ nịnh vợ bôi cay mắt
Bút mực chọc đời vấp gãy chân
TU HUÝT thổi còi phanh thất đức
CÙ NÈO gỡ rối hãm vô nhân
TÚ XƯƠNG,TÚ MỠ... tung trào phúng
KIẾN...TÚ mặt mày THAN nổi GÂN


             KIẾN THAN
HỌA

GỞI BÁC KIẾN THAN


 vẫn  suốt đời mãi cứ GÂN
Nghĩ xa không thiết, chẳng lo gần
Lên non xuống biển bền tâm chí
Vượt thác qua đèo vững bước  chân
Một tấm lòng son tròn trí đức
Đôi vần thơ thắm đượm hòa nhân
KIẾN THAN có muốn theo cùng tớ
 vẫn  suốt đời mãi cứ GÂN

                        TÚ GÂN

Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2014

NẪU LỪ“ƠI” UỐN“G” LỮ“ƠI”


                                                Nẫu hiểu nẫu nghe nẫu mệch ngừ
Dẫy na  điếc ráy xốn con ngư
Nấu côm nhốm bíp coi chưng hửng
Hái khớ bắc trơ ngó thắc cừ
Bãi tạc…đi dìa…đồ khỉ đột
Thâu nà…ở lạithứ đừ ư
Phẻ re, chờ phá nhà rầu chử
Ngại uống lữ thâu hổng phải lừ !

                   ĐỖ KINH THI
HỌA

                   NẪU

                                                Nẫu phái nẫu phe của quý ngừ
Chu cha  đững ngó nổ con ngư
Thân mình ốm nhách coi chưng hửng
Đùi dế đen thui nghĩ thắc cừ
Hai mảnh càn khôn che thế ấy
Đôi vầng nhật nguyệt đậy thôi ư
Hễ ai nói đến phùng mang chử
Chải chuốt châu thân trải biếng lừ !

                       TÚ GÂN


Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

ĐẠO TẶC


Trót sinh ra trên cõi đời ô trược
Vụt sa chân lỡ bước đến dường cùng
Nên đêm đêm phải khoét vách đào tường
Trộm của cải thế nhân mà độ nhật
Hổ tiên tổ tủi cùng trời đất
Nhục tấm thân thẹn với nhân loài
Thắm trong lòng đến chết chẳng nguôi ngoai
Gẫm thiên hạ ngày nay càng nhếch nhác
Đạo Luận án, đạo tranh, đạo nhạc …
Vẫn ngang nhiên hãnh diện sống trên đời
Thánh nhân xưa nghe đến những rụng rời !

                                  TÚ GÂN


Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

AN PHẬN


Tặng anh Y Xuyên

Tóc bạc răng long chẳng lụy phiền
Mặn mà chồng vợ mãi đoàn viên
Rời xa đất mẹ tìm phương ẩn
Tựa dưới giàn hoa rợp bóng chuyền
Trà sáng ngắm hoài giàn mướp sụ
Rượu chiều nhìn dõi ánh quang thiên
Vờn ong bướm dễ chừng mang sẹo
Để nhụy vàng đơm được trái duyên

               VÕ NGỌC LAM
HỌA


           THƯƠNG PHẬN

Nặng nợ thi thơ chẳng dám phiền
Luật niêm ngán ngẩm … ước đoàn viên
Ngùi thương vận lỡ thân cô lữ
Cám cảnh chim non mới biết chuyền
Mộng cũ sương giăng niềm cố sự
Niềm riêng mây trải nỗi thanh thiên
Thời gian trau chuốt đời dâu bể
Hồn tái tê buồn tứ bén duyên

                  TÚ GÂN

Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014

CHÊ GÁI ĐĨ


Mình nghĩ cô mình thực gớm ghê,
Lòng son vẫn giữ nước non thề.
Ra tuồng gái hoá khi còn trẻ,
Như chuyện chồng xa lúc chửa về.
Nói nói cười cười theo giọng tỉnh,
Khăn khăn áo áo giữ màu quê.
Muốn ai thì muốn chừa đây nhé,
Tớ chẳng như ai vẽ mặt hề.

                TÚ XƯƠNG
HỌA
                     GÁI ĐĨ

“ Mình nghĩ cô mình thực gớm ghê ”,
Dối gian miệng lưỡi chuốt câu thề !.
Tiếc thân trong trắng còn son trẻ
Xót phận long đong chẳng muốn về
Thức giấc đêm trường thương mộng cũ
Buồn trông tháng quạnh nhớ hương quê.
Ngậm ngùi muốn khóc … sao không khóc !
Tay nhúng chàm thôi ! … Chứ chẳng hề !

                TÚ GÂN

Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

CẢM TÁC TỪ ĐƯỜNG TẠ TỘC KHÁNH HỶ


Mỹ Đức quê tôi bát ngát đồng
Bà con xúm xít họ hàng đông
Quyết tâm xây dựng người ra của
Hăng hái nhiệt tình kẻ góp công
Tạ tộc Tự Đường nay ấm cúng
Phụng thờ nghiêm túc giữ môn tông
Dưới trên hoà thuận thêm vinh hiển
Đoàn kết thương yêu dốc một lòng

              MỸ VÂN

                                           HỌA

CẢM TÁC KHI TỪ ĐƯỜNG TẠ TỘC KHÁNH HỶ

Mỹ Đức tình chung trải thắm đồng
Họ hàng thân thích mãi thêm đông
Tổ tiên vạn thuở dày tâm huyết
Con cháu muôn đời rộng sức công
Đoàn kết thương yêu nhuần đúc tính
Phụng thờ hương khói rạng môn tông
Từ đường Tạ tộc  nay xây dựng
Nhớ tổ, nhớ tông vững tấc lòng

                TÚ GÂN