Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

MIỆNG KỂ TAI NGHE



Có một nơi thật lạ
Miệng kể cho tai nghe
Xe chạy trên biển cả
Đường phố ngập thuyền ghe !

Nơi đó khác đời ghê
Lúc mưa thì thiếu nước
Khi nắng lũ tràn đê
Người đi chân bước ngược

Như nấm mọc sau mưa
Trường học đầy khắp phố
Bệnh viện càng nở rộ !
Quán “ nhậu ‘’ tìm lưa thưa

Một nơi thật là ngộ !

Chủ loay hoay làm việc
Đầy tớ nhậu no say
Dân họp bàn yến tiệc …
Vua quan xuống ruộng cày !

Có những điều chưa thấy
Ở trên thế gian này
Thì bảo là nghịch lý
Xem là chuyện gió mây !

Ai mà nói chuyện thật
Người nghe cho là đùa ! …
Một lũ lời trây trất,
Lại lắm kẻ a dua … !

Chân nhảy cẫng nô đùa
Cơn gió qua quật mạnh
Ta trở người chảnh hoảnh
Trời vẫn … nghịch … nắng – mưa

ĐỒ BÌ

              HỌA

               NÓI CHUYỆN VỚI ĐẦU GỐI

Trời chợt truyền phép lạ
Đất buồn ngơ ngác nghe
Lặng im con sóng cả
Cá lủi dưới lườn  ghe

Sự thể nghĩ mà ghê !
Đỏ au màu của nước
Bạc vàng dát kín đê
Dòng máu quay chảy ngược

Trời nắng suốt không mưa !
San hô lan khắp phố
Đá khoe hoa nở rộ
Kiến, mối chỉ lưa thưa

Ối ! … lá la … thật ngộ ! …

Chủ nhà thôi lắm việc !
Đầy tớ tha hồ say
Suốt tháng quanh năm tiệc …
Đất đai khỏi cấy cày !

Trước mắt mình trông thấy
Sự việc xảy ra này
Ai cũng la : - vô lý ! …
Mãi nói chuyện trên mây !                          

- “  Đầu gối nghe ta hỏi
Chứ chẳng phải chuyện đùa ?…”
…  !!!  …!!!
- “ Sao  trơ trơ… trất trất ?
Hay … cũng chỉ a dua !…”

Thiên hạ tưởng bông đùa
Thói đời vươn thế mạnh
Lòng ta vừa chảnh hoảnh
Mặc ! … tình người nắng – mưa ! …

                      TÚ GÂN 

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

CÒN CHƠI



Ai đã hay đâu tớ chán đời,
Ðời chưa chán tớ, tớ còn chơi.
Chơi cho thật chán, cho đời chán,
Ðời chán nhau rồi, tớ sẽ thôi.

Nói thế, can gì tớ đã thôi,
Ðời đương có tớ, tớ còn chơi.
Người ta chơi đã già đời cả,

Như tớ năm nay mới nửa đời.

Nửa đời chính độ tớ đương chơi,
Chơi muốn như sao thật sướng đời.
Người đời ai có chơi như tớ,
Chơi cứ bằng văn mãi chửa thôi.

Chơi văn sướng đến thế thì thôi,
Một mảnh trăng non chiếu cõi đời.
Văn vận nước nhà đương buổi mới,
Như trăng mới mọc, tớ còn chơi.

Làng văn chỉ thiếu khách đua chơi,
Dan díu, ai như tớ với đời.
Tớ đã với đời dan díu mãi,
Muốn thôi, đời cũng chửa cho thôi.

Ðời đương dan díu, chửa cho thôi,
Tớ dám xa xôi để phụ đời.
Vắng tớ bấy lâu, đời nhớ tớ,
Nhớ đời, nên tớ vội ra chơi.

Tớ hãy chơi cho qúa nửa đời,
   
Ðời chưa quá nửa, tớ chưa thôi.
Tớ thôi, tớ nghĩ buồn cho tớ,
Buồn cả cho đời vắng bạn chơi.

Nào những ai đâu, bạn của đời?
Sao mà bỏ vắng, ít ra chơi?
Chớ ai chờ mãi, ai đâu tá?
Hay ngán cho đời chẳng muốn chơi?

Nếu tớ như ai: cũng ngán đời,
Ðời thêm vắng bạn, lấy ai chơi?
Cuộc đời tớ nghĩ chưa nên ngán,
Nếu ngán thời xưa tớ đã thôi.

Tớ nhớ năm xưa nửa ngán đời,
Nghĩ đi, nghĩ lại, lại ra chơi.
Mê chơi cho tới thành dan díu,
Ðời dẫu cho thôi, tớ chẳng thôi.

Nghĩ tớ bao nhiêu, lại nghĩ đời,
Nghĩ đời như thế, dám nào thôi.
Còn đời, còn tớ, còn chơi mãi,
Chơi mãi cho đời có bạc chơi.

Tớ muốn chơi cho thật mãn đời,
Ðời chưa thật mãn; tớ chưa thôi.
Chẳng hay đời tớ lâu hay chóng!
Dù chóng hay lâu, tớ hãy chơi.

Trăm năm, tớ độ thế mà thôi,
Ức, triệu, nghìn năm chửa hết đời.
Chắc có một phen đời khóc tớ.
Ðời chưa khóc tớ, tớ còn chơi.

Trăm năm còn độ bấy nhiêu thôi,
Ngoài cuộc trăm năm, tớ dặn đời.
Ức, triệu, nghìn năm đời nhớ tớ.
Tớ thôi, tớ cũng hãy cùng chơi.

Bút đã thôi rồi, lại chửa thôi,
Viết thêm câu nữa, hỏi đời chơi:
"Lộng hoàn"này điệu từ đâu tới?
Họa được hay không? Tớ đố đời.

                                                  TẢN ĐÀ
                  HỌA

                                   CÒN CHƠI

Lỡ phải  sinh ra chốn cõi đời   
Dại gì cam tội … chẳng ăn chơi ?
Nếu ăn chơi phải chơi cho đáng
Lăn lóc …  đời chê, vẫn chửa thôi !

Chơi mãi… nữa rồi cũng chán thôi 
Đời vui đời hỏi : Có còn chơi ?
Phong lưu trác tuyệt duyên tê buốt !
Ngao ngán đâm  ra lại chán đời

Đời chán, chán đời … những cứ chơi
Kiên tâm trì chí thử gan đời
Thử đời, đời thử quay chong chóng
Thế sự vui, buồn … cũng thế thôi

Chơi với văn chương sõi ý thôi
Thú vui tao nhã nhất trên đời
Ví dù tóc bạc răng long nữa
Còn sống với đời ta cứ chơi 

Thanh thản tâm hồn chuốc cuộc chơi 
Ngâm nga, xướng họa thổi hương đời 
Phú,văn, thi, vịnh … tình dâng hiến
Thắm thết chân tình đến thế thôi 

Rũ sạch bụi trần trói buộc thôi
Trăm năm mong mỏi luyến thương đời
Thương đời, đời mến ươm tâm sức
Tô thắm tâm tình dốc sức chơi

Son sắt cầm thư thắm cuộc đời
Dẫu đời dâu bể đổi thay thôi
Nhớ câu “ bỉnh chúc ” tâm thêm vững
Thắm cả duyên đời lẫn cuộc chơi

Réo rắc thang âm kết ước đời
Điệu đàn trau chuốt  … thú người chơi
Cung, thương. Giốc, chủy hòa duyên thắm
Tranh, sáo, trống, kèn trọn ý chơi   

Ai đã hoài công bỡi lẽ đời
Toàn tâm tường tận nghĩa mình chơi
Nâng tầm tri thức trau hương sống
Thêm đẹp ý đời, vững đức thôi

Như thế xem ra khỏi chán đời
Càng thêm hưng phấn lại càng chơi 
Điều quân khiển tướng hao tâm trí
Sai một nước cờ thảm bại thôi ! …

Một áng mây trôi mãi cuối đời
Cành hoa đơn giản quá đi thôi !
Tâm hồn lắng đọng nên danh tác
Nét cọ khơi nguồn mở cuộc chơi

Chẳng phải đam mê uổng phí đời
Rượu chè, cờ bạc … khổ tâm thôi ! …
Chôn vùi nhân cách, lòng tăm tối
Tuyệt đối nên chừa chẳng có chơi

Đời chán, chán đời cũng thế thôi
Yêu đời, đời mến, chút chăm đời
Cầm, kỳ, thi, họa … cao thanh khí
Chơi mết, chơi  mê mẩn cuộc chơi

Đời chán, chán đời cũng thế thôi !
Trăm năm ngắn ngủi xót thương đời
Hoa kia còn nở, xuân đang thắm
Non nước hữu tình … ta mãi chơi

Gẫm lại cho cùng, vẫn đúng thôi
Chơi cho xứng đáng mới là chơi
Công phu cũng lắm, vui vầy lắm !
Luôn đẹp lòng ta thắm nghĩa đời

                                              TÚ GÂN

Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

CHÚC TẾT


Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau :
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu
Phen này ông quyết đi buôn cối,
Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu

Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu :
Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu ?
Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc
Đồng rụng, đồng rơi lọ phải cầu

Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang :
Đứa thì mua tước, đứa mua quan
Phen này ông quyết đi buôn lọng,
Vừa bán, vừa la cũng đắt hàng

Lẳng lặng mà nghe nó chúc con :
Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn.
Phố phường chật hẹp người đông đúc,
Bồng bế nhau lên nó ở non.

Bắt chước ai ta chúc mấy lời
Chúc cho khắp hết ở trong đời
Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước
Sao được cho ra cái giống người

                                              TÚ XƯƠNG
                  HỌA
              CHÚC TẾT

Tết nhứt rậm rì chúng kéo nhau  
Đến nhau nhậu nhẹt tới phờ râu  
Lè nhè chúc hạ : “ sao trăm tuổi ” …
Say ngã đầu bươu, mũi bã trầu

Tết nhứt thi nhau chúng chúc giàu
Bạc tiền vàng ngọc tự đâu đâu   
Lăn vào đè ngất … ôi ! gia chủ …
Yên chí, ngày đêm khỏi nguyện cầu 

Tết nhứt thi nhau chúng chúc sang   
Quan hờ, quan bé … đủ hàng quan 
Ôm quà trước cổng nhà quan lớn
Chen chúc kéo, xô đứng xếp hàng

Tết nhứt thi nhau chúng chúc con   
Một trai, một gái thật vuông tròn  
Lỡ mà léng phéng … thêm Cu nữa !
Chớ để bà nhà quậy … lở non ! 

Tha thiết toàn tâm trọn mấy lời
Chúc cho thiên hạ ở trên đời  
Xứng danh nhân loại hơn muôn vật
Gìn giữ cho nên cái giống người 

                                                             TÚ GÂN

      

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

HỎI TRĂNG




Một trái trang thu chín mỏm mòm
Này vừng quế đỏ đỏ lòm lòm
Giữ in chiếc bích khuôn còn méo
Ngoài khép đôi cung cánh vẫn khòm
Ghét mặt kẻ trần đua xói móc
Ngứa gan thằng Cuội đứng lom khom
Hỡi người bẻ quế rằng ai đó
Đó cả Hắng Nga ghé mắt dòm

            HỒ XUÂN HƯƠNG
                  HỌA

                          CẢNH CUNG TRĂNG

Hương sắc bao thu nhũn chín mòm
Duyên xuân thiết thạch ửng lòm lòm
Mơn man mép nguyệt vun chưa đẫy
Mấp máy then mây cựa đến khòm
Vách lạch rêu phong sờ nhám nhám
Lòng hang đá ngáng cúi khom khom
Hớ hênh con nước sôi tăm cá
Trần thế đêm đêm lắm kẻ dòm   

             TÚ GÂN

Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2012

TỰ TRÀO


                                              
Chẳng phai quan mà chẳng phải dân
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn hóa ra đần
Hầu con chè rượu ngày sai vặt
Lương vợ ngô khoai tháng phát dần
Có lúc vểnh râu vai phụ lão
Cũng khi lên mặt dáng văn thân
Sống lâu lâu để làm gì nhỉ ?
Lâu để mà xem cuộc chuyển vần

                                              TÚ XƯƠNG

                  HỌA
                  TỰ TRÀO

Đệ nhất chốn này một thứ dân
Trơ trơ trất trất  … tưởng  ngu đần
Bảng đen phấn trắng lòng đang thắm
Thi phú văn chương  mộng chín dần
Một phút ngơ ngơ còn mỏng phận
Suốt đời tưng tửng chẳng nên thân
Canh trường tỉnh mộng gà eo óc
Con tạo đa đoan khéo chuyển vần

                                              TÚ GÂN

Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

CÂY THÔNG


Sừng sững bông lông đón ánh dương
Cười reo cùng gió chắn bên đường
Thân cao rộng hẹp nhiều cành rướn
Cội vững nông sâu lắm rễ bươn
Hổ phách kết tinh ươm vật báu
Vẩy rồng khoác áo đắm phong sương
Khoái cây chẳng sợ trời mưa nắng
Cốt cách hiên ngang đẹp khác thường

               KIẾN THAN
HỌA
                                 CÂY THÔNG

Muốn chọc thủng trời,che ánh dương
Thế gian vụt chốc biến Thiên đường
Bão gầm,tố dựng quen thân trải
Lá mảnh,nhánh gầy vững chí bươn
Vạn kiếp kiên gan bền khí tiết
Muôn đời tri kỷ với phong sương
Mặc ai ngụp lặn trong danh lợi
Lòng thảnh thơi ươm mộng khác thường

             TÚ GÂN

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

NÓI ĐÙA



          NÓI ĐÙA

Thao thức chi cho mắt lõ dờ
Nghìn bầu chưa hẳn đã ngay đơ
Sá chi mấy lít mà mê mẫn
Hồ dễ ba chung lại dật dờ
Hứng uống thì tha hồ chuốc ép
Dù say đến mức đã u ơ
Nói đùa chơi vậy đừng nghe tớ
Một chén,xin thưa chẳng dám sờ

                                                   TÚ GÂN

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

LẤY LẺ



Cha kiếp sinh ra phận má hồng !
Khéo thay một nỗi lấy chồng chung
Mười đêm chị giữ mười đêm cả
Suốt tháng em nằm suốt tháng không
Hầu hạ đã cam phần cát lũy
Nhặt khoan còn ỏm tiếng Hà Đông
Ai về nhắn bảo đàn em nhé
Có ế thì tu, chớ có chung !

                                              TÚ XƯƠNG
                  HỌA
                 LẤY LẺ

Lận đận lao đao kiếp má hồng
Úa duyên ! … chấp nhận cảnh chồng chung
Nỗi niềm cay đắng ai thông hiểu
Tâm trạng vơi đầy ý hóa không
Tức tưởi nghẹn ngào thâm mắt biếc
Lạnh lùng trơ trọi trắng đêm đông
Thương chồng đau khổ vai thon gánh
Cũng phải !… ai mà chịu cảnh chung ?

                                              TÚ GÂN

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012

QUAN VÀ DÂN



          QUAN VÀ DÂN

Hai đứa ngồi chơi dưới chái hiên
Cu Tèo lắm chuyện thích huyên thuyên
Nhìn ra đồng lúa vàng hương luyến
Cu Tí mơ màng … nắng chiếu nghiêng

- “ Chức trọng quyền cao …  lúc đắc thời
Cứ xem ông Đức mới lên ngôi
Xe hơi biệt thự lòng phơi phới
Sướng nhất làm quan đấy Tí ơi ! ”

Cu Tí mỉm cười vội đáp nhanh
Nghe ba tao nói : – “ Hám lợi danh
Vướng vào hoạn lộ chông gai lắm
Có lúc thân tàn bại liệt danh ! ”

- “ Tao chẳng dễ tin ! … đúng thế a  ?
Hãy xem con cái của người ta
Rộng đường bay nhảy luôn hoang phí
Du học trời Tây ấm phước nhà ”

-   “  Nhớ mãi lời ba Quan nhất thời
Dân thì vạn đại  ấy Tèo ơi  !
Lợi danh giấc mộng Hoàng lương điểm
Cương tỏa vùng ra … thấu hiểu đời ”

-  “ Đừng có lắm lời Tí biết chăng ?
Quan ngồi giạng háng bụng chang bang
Há mồm toang hoác cho dân đút
Cuộc sống vàng son phỏng sánh bằng ? ”

Trời sụp tối trăng non chếch bóng
Mây đùn lên ngọn núi chon von
Đường làng quê rộn bước trâu về
Con vện sủa vu vơ … đêm rũ mộng

                                              TÚ GÂN



Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2012

NÀNG THƠ CỦA TÔI


Tú tôi kết bạn với nàng thơ
Cô ả xinh xinh tính ỡm ờ
Nhí nhảnh nhung mà hơi khó nết
Hay dằn hay dỗi, ít tơ mơ …

Những sớm bình minh buổi đẹp trời
Cây rung rinh lá, cỏ xanh tươi
Êm đềm tôi thấy lòng thơ thái
Ấy lúc cô nàng quấn quít tôi

Thủng thinh đi đôi, bước dịu dàng
Đồng quê cùng ngắm cảnh mênh mang
Trông mây, nhìn bướm, nghe chim hót
Thi hứng lòng tôi thấy chứa chan

Nhưng … lúc đưa chân đến sở làm
Vào đời thực tế hết mơ màng !
Vô tình cô ả theo chàng Tú
Tới chốn làm ăn cảnh rộn ràng

Tiếng máy rào rào tưa pháo ran
Những hồi chuông bấm tiếng kêu vang
Kẻ đi tất tưởi, người cặm cụi
Giấy má hồ sơ để ngổn ngang

Công việc hàng ngày Tú vác ra
Giấy tờ sổ sách với “ măng – đa ”
Cô nàng ngơ ngác kề tai hỏi
“ Anh Tú làm chi chẳng phải thơ ! ”

Buồn thỉu buồn thiu Tú băn khoăn
Rằng : “ việc anh làm kiếm gạo ăn ”
Vương lấy nợ đời nên phải trót
Kéo cày lận đận đã bao xuân

Chốn này chẳng phải để đôi ta
Thơ thẩn cùng nhau chuyện phất phơ
Nàng hãy dằn lòng lui bước vậy
Hẹn hò khi khác sẽ tơ mơ …

Cô nàng phụng phịu kém vui tươi
Nhếch một nụ cười rất mỉa mai
Cong cớn nguýt dài đi mất hút
Mặc anh ký cóp ngẩn ngơ hoài

Nhớ tiếc tôi đành chỉ nhún vai
Chúi đầu làm trọn việc sinh nhai
Cho qua ngày ấy sang ngày khác
Ba chục năm trời kiếp khổ sai

Để mặc nàng thơ với gió trăng
Chơi non chơi nước dạo lăng băng
Có khi vắng mặt lâu lâu lắm
Bỏ lửng nhà thơ chẳng đãi đằng

Rồi khi cao hứng bất thình lình
Nàng lại về chơi với bạn tình
Đem vẻ vui tươi và nhí nhảnh
Cho mình an ủi cái vong linh

                                              TÚ MỠ
                  HỌA


     NÀNG THƠ CỦA TÔI

Mặn mà hương sắc dáng ngây thơ
Lịch lãm nên duyên đến ỡm ờ
Em đến âm thầm ươm mộng thắm
Tình yêu trong sáng đẹp như mơ

Mái tóc tơ vương trải dưới trời
Tấm lòng đôn hậu dạt dào tươi
Nụ cười hoa nở hương ngan ngát
Như hớp hồn tôi, dạt vía tôi

Một nụ hôn thôi chẳng dễ dàng !
Lòng ai muôn nẻo  rộn mang mang
Hồn thơ quyến luyến gom vương vấn
Mộng lả canh trường đọng chứa chan

Cẩn trọng đắn đo đến việc làm
Dẩu muôn gian khổ vẫn không màng
Tơ duyên se dệt nên vần điệu
Phóng túng tự thân chẳng buộc ràng

Đôi lúc thẹn thùa mặt nóng ran
Gượng cười em nói giọng vang vang
Mà trong tâm thức lòng le lói
Một chút hương tình vụt ghé ngang

Năm tháng dồn sang mới hiểu ra
Tình yêu chân chính  thắm thêm đa
Sắc son chung thủy … hồn ngây ngất
Chan chứa  tâm tình đượm ý thơ

Một trời thương nhớ  rực băn khoăn
Chim én tung trời quên kiếm ăn
Thắm thiết duyên mai gom ý lạ
Mơ màng thi tứ tiệp lòng xuân

Vụng về em vẫn dấu che ta
Tình cảm ơ hờ luống phất phơ ?
Thao thức trắng đêm gầy dáng ngọc
Tinh đời chắt lọc dệt, ươm mơ

Hy vọng trản trề đượm sáng tươi
Tương lai  như ý đến ngày mai
Điểm tô hạnh phúc ngời hương phấn
Xây dựng tình yêu những đoái hoài

Má tựa chung lòng vai sánh vai
Cho dù giác hải với thiên nhai
Túp lều lý tưởng ta an hưởng
Trăm tuổi bạc đầu … ai nói sai

Trong một đêm rằm trải ánh trăng
Tựa đầu bên gối ngắm sao băng
Cầm tay ướm thử lòng ta … gớm !
Có xót thương em phận cát đằng

Hôm qua hưng phấn bất thình lình
Em đắm say hôn riết bạn tình
Hứa nhé ! … yêu em tròn mãn kiếp
Thấm nhuần duyên nợ thắm tâm linh

                                              TÚ GÂN

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

THĂM THẰNG BÙ NHÌN


Lơ láo kìa ai đứng cạnh bờ
Trần ai tri kỷ đã ai chưa?
Ba thu mưa gió người trơ mộc
Bốn mặt giang sơn áo phất cờ.
Được việc thế thôi, cày chẳng biết,
Khinh đời ra dáng, gọi không thưa.
Lâu nay thiên hạ văn minh cả,
Bác mấy ngàn năm vẫn thế ư?

                          TẢN ĐÀ

                  HỌA

             BÙ NHÌN

Thử súc thời gian … trấn cõi bờ
Ngùi trông thế sự chán chường chưa !
Nắng mưa hun đúc bền tâm trí
Sóng gió chuốc trau vững thế  cờ
Tận tụy quên mình hao tháng vắng
Âm thầm kiệt sức lụn canh thưa
Một lòng vất vả tròn tâm huyết
                        Tiếng xấu trên đời mãi thế ư ?

                                              TÚ GÂN