Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

NGỒI LÊ MÁCH LẺO


Chị ấy bà kia đẹp thấy mê
Được thêm cái nết hết đường chê
Quanh năm chăm chỉ vui công việc
Hễ bước chân đi chẳng muốn về
Nhà cửa bỏ bê thật bộn bề
Buồng trên,bếp dưới thấy mà ghê
Dù ai to nhỏ ai chê trách
Biết phải làm sao mặc cứ chê !
Mách lẻo ngồi lê thật khó khăn
Nếu ai chưa trải cứ khăng khăng
Kẻ vô tích sự hay mê mẩn
Muốn thế !.... thì thôi khá nhọc nhằn !
Mài đũng quần trên khắp chiếu giường
Nói cười duyên dáng để người thương
Mở đề hấp dẫn sao lôi cuốn
Thiên hạ say sưa khỏi chán chường
Chuyện ở trên rừng chuyện dưới sông
Đầu thôn cuối xóm phải đều thông
Phải tinh nghe ngóng,nên mau mắn
Thông báo cho nhanh kẻo đợi trông
Đêm ngủ không yên mãi chập chờn
Ăn không ngon miêng,ý buồn hơn
Bắt tin chưa kịp tin người biết
Ai hiểu giùm cho ai xót thương !
Từ chuyện trong buồng ….khắp tứ phương
Điểm tô thêu dệt đủ trăm đường
Nghe qua thích nhỉ,hay ho nhỉ !
Hậu quả mai sau thật khó lường !
Trời đất quay cuồng : khi chiếc lông
Rồi ra chú sẻ đến đàn công
Chuyện không thành có hay nên dở
Lầm lẫn đầy vơi với xẹp phồng
Bêu xấu anh này,khen chị kia
Trách oan bà lão nghiện men bia
Xót thương ông cụ không con cháu
Cười chú Ba duyên phận trặc trìa
Hoang phí thời gian ích lợi gì ?
Sao chưa tu tỉnh sửa mình đi
Hãy xem ai nấy đều yêu quí
Cuộc sống yên vui chẳng lụy phiền
Chí thú làm ăn nên cửa nhà
Nuôi con ăn học kịp người ta
Gia đình êm ấm sao chưa muốn
Vợ tốt mẹ hiền chẳng thích a ?
Thương thay những đấng mày râu nhỉ !
Tốt số hơn ai .....vớ mấy bà !.

                              

Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

ĐÁNH GHEN















Ở cạnh nhà bên chúng đánh ghen
Thế đòn bài bản, có ai ben !
Nghề riêng trời phú sung nhân tính
Hận chuốc duyên ban thắm đớn hèn
Đất chuyển trời rung sông núi khiếp
Nhân tình thế thái thói lề khen
Cái chi chúng nó giành nhau nhỉ ? !
Sống mái bao phen chẳng chịu hèn 

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

VÔ ƠN BẠC NGHĨA


Sói bị cây đè suýt mạng vong
May nhờ thỏ đến cứu vừa xong
Vội vàng ăn thịt ân nhân mất
Truyện cổ ngày xưa thật não lòng
Mà ngày nay có khác gì xưa
Bội nghĩa vong ân cũng chẳng vừa
Lắm cảnh thương tâm nhiều oán hận
Dòng đời vẩn đục ngậm ngùi đưa
Làm ơn đừng nhớ cũng đừng trông
Để kẻ hàm ân khỏi tủi lòng
Ấm áp tình đời tươi nghĩa cử
Mặn mà đức độ những hằng mong
Theo lẽ công bằng kẻ thọ ân
Ơn đền oán trả xử cho cân
Vì đâu trong cõi nhân gian ấy
Đau khổ hờn oan chất ngập trần
Dạ sói lòng lang không đổi thay
Vô tình thiên hạ chẳng hề hay
Trời dung chi lũ tâm nham hiểm
Lợi dụng thi ân để xéo giày
Cướp đoạt manh tâm vạn kế bày
Con mồi không thoát khỏi tầm tay
Biến ân ra oán yêu thành hận
Hiểm họa triền miên vẫn trải dày
Nghĩa mẹ ơn cha mãi mỏi mòn
Công thầy dạy dỗ thuở còn non
Ơn người cứu giúp khi nguy biến
Biết sánh đâu bằng …. Khéo ví von !
Chúng cố quên đi hết ngọn ngành
Mặc đời nguyền rủa trọng hay khinh
Sống trong tủi nhục nhưng vui sướng
Khá trách sinh chi lũ bội tình
Xua chúng lên rừng lên núi cao
Hổ beo tri kỷ thắm tình sâu
Mặc cho bội nghĩa vong ân nhỉ !
Hổ sẽ nhai xương cấu nát đầu
Xua chúng ra ngoài tận biển Đông                                                 
Sống cùng cá mập sướng hơn không
Thi ân trục lợi kình ngư nhỉ ?
Cá đớp tan thây tuyệt giống dòng



Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

NGẬM NGÙI

        Sống cuồng yêu vội đau hương sắc



Thanh khiết nặng lòng ướm ý hoa
Men tình hong chín mộng kiêu sa
                                 Hương đời chắt lọc gom tinh tế
Sắc tục đơn sơ chuốt mượt mà
Duyên dáng đắn đo ngờ vương vấn
Đậm đà chan chứa ngỡ phôi pha
Tình yêu tươi đẹp ngời trong sáng
                                 Thiếu nữ thời xưa thắm mặn mà

Tiết hạnh trắng trong ngời đẩu tú
                                 Thủy chung son sắt điểm bình minh
                                 Vơi đầy thiên chức tôn công đức
Chắt mót tinh anh cẩn nghĩa tình
Liệt nữ hồn vương sông núi dậy
Sử vàng hương quyện bút nghiên vin
Một thời quá vãng vàng son lịm  
Hậu thế còn chăng một góc nhìn 

Thiếu nữ thời nay vụt chuyển mình 
Theo đà tiến bộ nếp văn minh  
Sống cuồng yêu vội đau hương sắc
Nhạt thủy phai chung lỗi nghĩa tình
Thanh thoát duyên xưa hồn phảng phất
Mỹ miều ý mới mộng đinh ninh
Tinh hoa dân tộc nhòa nhân ảnh
Thiếu nữ thời nay vụt chuyển mình  

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

THAM ĂN
















        Em bé nhay vú mẹ
                                        Vào miệng khóc oe oe
                                         Đến lúc dòng sữa khẽ
                                         Nhẹ êm ái vỗ về
                                         Đáng yêu khi vừa biết
                                         Ăn dặm đã thét lên
                                         Kéo giữ tay mẹ riết
                                         Bữa ăn thường không yên
                                         Lẽ tự nhiên cố hữu
                                         Vốn bản năng sinh tồn
                                         Ngay những loài cầm thú
                                         Côn trùng đều y khuông
                                         Lúc lón khôn đến tuổi
                                         Ngày hai buổi đến trường
                                         Thòi gian luôn an ủi
                                         Ấp ủ nhiều yêu thương
                                         Học hỏi những điều hay
                                         Thấm nhuần bao lẽ phải
                                         Trưởng thành trong tương lai
                                         Chứa chan niềm ưu ái
                                         Nhưng hôm nay khác hẳn
                                         Thuở ở lỗ ăn lông
                                         Biết bao ngưới mang sẵn
                                         Bản chất khó cảm thông
                                         Đổi thay không phải dễ
                                         Chỉ trách để mà thương
                                         Nhân cách quá tầm thường
                                         Trọng miếng ăn đáo để
                                         Hễ nhập vào lễ tiệc
                                         Quên mất người dưới trên
                                         Miếng ngon hết thì tiếc
                                         Gắp mãi lòng chưa yên
                                         Tham ăn duyên trời phú
                                         Cũng cái thú vô duyên
                                         Miếng ăn là miếng nhục
                                         Không ham thật lắm phiền
                                         Ai sống trên trăm tuổi
                                         Ngắn ngủi qúa cuộc đời
                                        Không hưởng thụ mới tủi
                                        Dù sướng khổ đầy vơi
                                        Chết đi còn mãn nguyện
                                        Sao quên mất điếu này
                                        Nghìn thu trơ bia miệng
                                        Tiếng đời mãi mỉa mai



Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012

TỰ CAO TỰ ĐẠI


Trong thiên hạ bao người xuất chúng ?
Dưới trần ai mấy đấng anh hùng ?
Mà sao đông đảo vô cùng
Hơn tôm hơn tép vẫy vùng biển Đông
Hãy im lặng nghe ông há miệng
Phun ngọc châu rung chuyển địa cầu
Ai còn hơn cả ông nào ?
Thiên văn Địa lý tiếng Tàu tiếng Tây
Thấu kinh sử văn hay chữ tốt
Thảy hiền nhân đều dốt hơn ông
Việc gì ông tán cũng thông
Chứ đâu ông phải chổng mông kêu trời !
Hãy suy gẫm những lời đắc ý
Thấm nhuần bao triết lý sâu xa
Trời cao biển rộng bao la
Đâu bằng sức học của bà hiện nay !
Liếc con mắt say sưa đổi giọng
Hươ cánh tay trịnh trọng uốn lời
Nào hay đất đất trời trời
Nắng cao mưa thấp tối bời tâm can
Những phụ nữ dung nhan được mắt
Cứ ngỡ mình hơn chắc Tây Thi
Lũ đàn ông có ra gì !
Muốn sờ đến chị hãy quỳ lạy thưa
Có những kẻ giàu chưa từng trải
Gặp vận may của cải chất chồng
Hay là cướp…cắp của công
Khinh người ngạo thế  cuồng ngông nực cười
Có những kẻ già lời non dạ
Mở miệng ra cao cả anh hùng
Tài ba can đảm vô cùng
Khắp trong thiên hạ vẫy vùng mình ta
Lúc gặp chuyện ruột rà cứt đái
Vãi ra quần hớt hãi thất kinh
Anh hùng can đảm biến nhanh
Còn trơ hèn nhát vây quanh hẹn hò
Thế mới biết kêu to thùng rỗng
Đẹp đẽ thay lối sống tầm thường
Lạy ông lạy mẹ xót thương
Tú xin một chút có nhường được chăng ?

Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2012

MUỐN ĐI TU

Xua tan cám dỗ lòng tăm tối


Buồn tình muốn xuống tóc đi tu
Sợ hãi vợ con chúng nó hù
Nghiệp chướng thuở xưa thâm ác báo
Cơ duyên ngày trước thắm chân tu
Chông gai trăm nẻo đường tu chắp
Nhân quả bao đời kiếp tục thu
Nói thế có nghe không cứ bảo
Ở nhà chẳng muốn muốn đi tu !

Ở nhà chẳng muốn muốn đi tu !
Bản chất  “ Gân” kia vốn đặc thù
Thượng giới cữ kiêng chưa giũ sạch
Trần ai cẩn trọng lẻn gom thu
Tiền tài danh vọng thôi mơ ước
Gái gú ăn chơi nguyện chối từ
Đâu phải hễ tu … thành chánh quả !
Sự đời muôn việc dễ trơn tru ! ?

Sự đời muôn việc dễ trơn tru ! ?
Thấu suốt căn nguyên quyết chí tu
Kinh kệ  mõ chuông vun trí tuệ
Nâu sồng dưa muối bén công phu
Xua tan cám dỗ lòng tăm tối
Xóa sạch bon chen cõi mịt mù
Tế độ cứu đời ươm phúc đức
Vợ cười : TU HÚ – chớ đi tu ! …













Vợ cười : TU HÚ – chớ đi tu ! …
Con trẻ che tay tủm tỉm hù
Vướng nặng nợ trần chưa thoát tục
Vương mang duyên thế vụng đường tu
Hoài công tụng niệm niềm tây đọng
Uổng phí trai chay sự thể xù
Cắt quách “ Gân đi cho rảnh nợ.
Mau thành chánh quả vững chân tu

Mau thành chánh quả vững chân tu
Nếu bỏ “ Gân kia… chỉ rối mù
Thân thế tuổi tên chìm tuốt luốt
Nghiệp nghề danh phận bựng tù lu
Ma – sơ Linh mục  hiền ghê, hữ ! …
Hòa Thượng Ni cô sướng quá, hừ ! …
Giúp Tú một phen … tu để biết !
Vợ hiền con dại …cứ rừ rư !.

Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

Ỷ THẾ - CẬY QUYỀN














Hãy ngồi suy gẫm lại mà coi
Tự thuở sinh ra ở cõi đời
Một mảnh hình hài thân cát bụi
Trần truồng như nhộng khóc mềm môi
Ai cũng như ai,có khác đâu
Mãi sau khôn lớn lại quên nhau
Chúng như khỉ đột trong rừng thằm
Nhảy nhót,kêu gào…. nghĩ phát đau !
Nghèo rớt mồng tơi chẳng thấy nào
Giàu lên đôi chút đã làm cao
Cậy tiền khoe của xem thiên hạ
Bằng nửa con ngươi …. Sống vậy sao ?
Học thói làm sang ngạo quá tay
Mặt sung mày sỉa tưởng mình hay
Nói năng như thể chưa ai có
Cung cách ra trò đẹp đẽ thay !
Ỷ chức,cậy quyền ấy mới ghê
Miệng hô,miệng móm,miệng rô,trê
Xuất ngôn phát ý phun ra lửa
Ai nấy kinh hoàng chẳng dám chê
Áp bức người thôi …. Sướng đến mê
Khớp khuôn vừa phép đủ trăm bề
Băm, vằm, bóp, nặn cho ra bã
Rã xác, rơi hồn mới hả hê
Chẳng chức  chẳng quyền cũng chẳng sang
Cậy thân cậy thế thói nghinh ngang
Phá làng dậy xóm trêu thiên hạ
Một lũ hung tàn thích dọc ngang
Hết quyền hết thế hết giàu sang
Hết cậy hết khoe … quá bẽ bàng !
Chả lẽ uốn mình cam gập gối
Cúi đầu bưng bợ nữa sao đang !
Trau dồi bản chất hẳn khó yêu
Hống hách bao nhiêu nịnh bấy nhiêu
Hễ được thì dơi không lại chuột
Một loài chẳng quỷ cũng là yêu

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2012

GANH TỊ - ĐUA ĐÒI



Đứa thừa tiền của đứa nghèo xơ
Cũng một phường thôi thật chẳng ngờ !
Ganh ghét đua đòi chưa thoát khỏi
Thói đời đen bạc rối như tơ
Kìa chúng ganh nhau chọc thủng trời
Lầu xây chót vót dạ chưa vơi !
Thay xe,đổi bạn,luôn thay vợ
Bài bạc ăn chơi,lũ điếm đời
Kìa chúng ganh nhau tranh chức quyền
Mưu thần chước quỷ mãi không yên
Hại nhau tan nát lòng nhân ái
Chưa thỏa hờn ghen phỉ ước nguyền
Kìa chúng xưa nay hám lợi danh
Ma chay cưới hỏi tiệc linh đình
Phô trương cậy sức khoe tiền của
Được tiếng đời khen náo nức tranh
Mẹ kiếp,giàu sang chẳng kể chi !
Mồ cha,nghèo khó có ra gì !
Vẫn không quí phận thương yêu phận
Bắt chước đua đòi sướng ích chi ?
Áo cơm chưa ấm lòng no dạ
Ơn nghĩa đời ! …. Thôi đã khổ nhiều !
Lẽ ra phải héo gan,khô mật
Lo lắng cho mình … thật trớ trêu !
Sao chẳng GANH ĐUA giúp ích đời
Cho dù gian khỗ !..... dẫu người ơi !
Đích “ chân thiện mỹ “ mau tìm đến
Thanh thản lòng son vẹn nghĩa đời….
Mong phép thần thông thiêu hủy nhanh
Bạc vàng,quần áo …. lợi cùng danh
Mặc cho chúng nó truồng như nhộng
Thì hết đua đòi hết ghét ganh



Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

VỊNH CÁI TRỐNG










Xướng

Ông từ đâu đến ông bùm bum
Tai mắt trơ cùi lưng khúm khum
Hai nẻo tang bì ai bịt bít
Một khoen giữa bụng nó chùm hum
Hò xang xự líu qua xề cống
Ông cắc tom tùm chát búm bum
Kêu có hay không nhờ bụng rỗng
Tung tùng cắc cắc chát bùm bum

TRẦN BÁ NGHĨA 




















HỌA
       VỊNH CÁI TRỐNG

Khéo mặt người quơ réo tiếng bum
Chân  đầu dạt thẳng bụng lưng khum
Thân xiên một lỗ trông thông tuột
Da đắp hai manh thấy tụm hum
Dùi lướt xàng xê xê khạch khạch
Tay xoa, líu cống cống bum bum
Chẳng mồm mà biết kêu to hỉ
Hò xự….lộn lèo vẫn búm bum

                      KIẾN THAN

       VỊNH CÁI TRỐNG

Trau chuốc tiếng lòng búm búm bum
Lụy tình nên mãi phải khum khum
Khi buồn than ngắn tung tung túng
Lúc hứng rên dài húm húm ….hum
Đệm nhặt đệm khoan đều cắc cắc
Không hè không hội cũng bum bum
Muốn tu ngặt nỗi lòng sao cứ
Rửng mỡ nên bùm búm búm bum

    TÚ GÂN


Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

CHÙM THƠ XƯỚNG HỌA













XƯỚNG VÀ HỌA , để lưu niệm cho vui Tuổi Già
                                                    Đắc-Đăng.

Xướng  

               4 Lờ (LLLL)  

Mấy cụ cơm nhà chán ngán này,
Khóc ngòai biên ải  ngổng èo ngay.
Xìu xìu sượng sượng nhiều cô nóng,
Ễnh ễnh sùng sùng lắm mợ cay.
Cầu chữa không còn mềm giống bún,
May lành có thể cứng hơn cây.
4  Lờ(*) phở tái ăn dùm thử,
Số đỏ cờ dương ... ruộng mới cày !

                            
 TÍM

(*)4 Lờ (LLLL) : Lờ Lạ Lên Liền ... hi' hi' hi' ... Các bậc Trưởng thượng thử toa thuốc này đi có coi đúng hông cho Tím biết nhé ... hi' hi' hi'

HỌA

            TỚ NÓI NÀY

Lẳng lặng mà nghe *Tớ nói này :
Một thời súng ống thẳng và ngay;
Giờ đây nhũn-nhũn bèo-nhèo quá,
Chỉ xuống 6 giờ, quá đắng cay !
Dẫu có 5 Lờ...đây chẳng ngóc,
Thế thì thiến quách, vắt lên cây.
Cơm cùng phở ... ruộng còn đầy nước,
Giương mắt nhìn thôi, không thể cày !!!
                              ​​​​​​   
                         * Tớ chỉ 1 thêm...đầy 7 bó,
                            Vậy mà bảo nó, nó không nghe !!!
                         ĐẮC-ĐĂNG

                 BỐN LỜ
                 ( tiếng gọi ...lái)

LỜ    lật váy lên khoái lắm này
LẠ     là lắm kẻ bóp cò ngay
LÊN  gân sững sững em ưa ngọt
LIỀN cốt trơ trơ chị thích cay
LIỀN gối xoay xoay LEO tựa ĐÁ
LÊN  tay lật lật LẶT như CÂY
LẠ     lùng cháo - phở già xơi tuốt
LỜ    mới lưỡi to...cứ thế cày!

                            ĐỒ BÌ

                   BỐN LỜ

LEO  ĐÁ ,LÙNG TÔN thích quá này
LÊN  gò hai ụ bám ghì ngay
LÀM  cho chút chút môi em đắng
LIỀN tặng sương sương mắt chị cay
LEO  tận mô cao cào xác đất
LÊN  cùng khe trũng tưới đời cây
LÀM  cho trẻ - lão hồi xuân phục!
LIỀN rút gươm lau...ruộng đã cày!

                           KIẾN THAN
  
          ĐÔI LỜI NHẮN NHỦ 

Cháu gái Xuân Hương nhớ kỹ này:
Gân xìu ướp thuốc nó xừng ngay!
Giã lâu chỉ ngại mồm cô đắng
Dập mạnh còn e hĩ.....mợ cay
Xưa chán ngậm chày cùng liếm lá
Giờ quen thắt gióng với cưa cây???
Đừng theo Quỳnh lỡm phường quan thị
Ngón móc, nhìn suông chẳng biết cày!

                           VX

     MỘT LỜ

Tuổi đã tám mươi khổ thế này !
Vợ thời hăm mấy nói cho ngay
Tình xuân hơ hớ hong tươi mát
Duyên lão mỏn mòn chuốc đắng cay
Lên mới nửa vời cam tuột dốc
                                    Nằm chưa hết cuộc ngỡ leo cây
Đêm trường thao thức nghe tưng tức
Ruộng tốt sao cho kẻ khác cày !!!

Tuổi đã tám mươi khổ thế này !
Vợ nhà ấm ức nổi điên ngay
Thiến đi những tiếc lòng không nỡ
Để lại càng đau dạ thấy cay
Một thuở trẻ trung hưng với phấn
Hết thời trơ trất cỏ cùng cây
MỘT LỜ  -  quỳ LẠY tha cho lão !
Mỏi gối long chân !!!… ráng phải cày ?

     TÚ GÂN