XƯỚNG VÀ HỌA , để lưu niệm cho vui Tuổi
Già
Đắc-Đăng.
Xướng
4 Lờ (LLLL)
Mấy cụ cơm nhà chán ngán này,
Khóc ngòai biên ải ngổng èo ngay.
Xìu xìu sượng sượng nhiều cô nóng,
Ễnh ễnh sùng sùng lắm mợ cay.
Cầu chữa không còn mềm giống bún,
May lành có thể cứng hơn cây.
4 Lờ(*) phở tái ăn dùm thử,
Số đỏ cờ dương ... ruộng mới cày !
TÍM
(*)4 Lờ (LLLL) : Lờ Lạ Lên Liền ... hi' hi' hi' ... Các bậc Trưởng thượng thử toa thuốc này đi có coi đúng hông cho Tím biết nhé ... hi' hi' hi'
Mấy cụ cơm nhà chán ngán này,
Khóc ngòai biên ải ngổng èo ngay.
Xìu xìu sượng sượng nhiều cô nóng,
Ễnh ễnh sùng sùng lắm mợ cay.
Cầu chữa không còn mềm giống bún,
May lành có thể cứng hơn cây.
4 Lờ(*) phở tái ăn dùm thử,
Số đỏ cờ dương ... ruộng mới cày !
TÍM
(*)4 Lờ (LLLL) : Lờ Lạ Lên Liền ... hi' hi' hi' ... Các bậc Trưởng thượng thử toa thuốc này đi có coi đúng hông cho Tím biết nhé ... hi' hi' hi'
HỌA
TỚ NÓI NÀY
Lẳng lặng mà nghe *Tớ
nói này :
Một thời súng ống thẳng và ngay;
Giờ đây nhũn-nhũn bèo-nhèo quá,
Chỉ xuống 6 giờ, quá đắng cay !
Dẫu có 5 Lờ...đây chẳng ngóc,
Thế thì thiến quách, vắt lên cây.
Cơm cùng phở ... ruộng còn đầy nước,
Giương mắt nhìn thôi, không thể cày !!!
* Tớ chỉ 1 thêm...đầy 7 bó,
Vậy mà bảo nó, nó không nghe !!!
ĐẮC-ĐĂNG
BỐN LỜ
( tiếng gọi ...lái)
LỜ lật váy lên
khoái lắm này
LẠ là lắm
kẻ bóp cò ngay
LÊN
gân sững
sững em ưa ngọt
LIỀN cốt trơ trơ chị thích cay
LIỀN gối xoay xoay LEO tựa ĐÁ
LÊN tay lật lật LẶT như CÂY
LẠ lùng
cháo - phở già xơi tuốt
LỜ
mới
lưỡi to...cứ thế cày!
ĐỒ BÌ
BỐN LỜ
LEO
ĐÁ ,LÙNG TÔN thích quá này
LÊN gò hai ụ bám ghì ngay
LÀM cho chút chút môi em đắng
LIỀN tặng sương sương mắt chị cay
LEO tận mô cao cào xác đất
LÊN cùng khe trũng tưới đời cây
LÀM cho trẻ - lão hồi xuân phục!
LIỀN rút gươm lau...ruộng đã cày!
KIẾN THAN
ĐÔI LỜI NHẮN NHỦ
Cháu gái Xuân Hương nhớ
kỹ này:
Gân xìu ướp thuốc nó xừng
ngay!
Giã lâu chỉ ngại mồm cô
đắng
Dập mạnh còn e hĩ.....mợ
cay
Xưa chán ngậm chày cùng
liếm lá
Giờ quen thắt gióng với
cưa cây???
Đừng theo Quỳnh lỡm
phường quan thị
Ngón móc, nhìn suông
chẳng biết cày!
VX
MỘT LỜ
Tuổi đã tám mươi khổ thế này !
Vợ thời hăm mấy nói cho ngay
Tình xuân hơ hớ hong tươi mát
Duyên lão mỏn mòn chuốc đắng cay
Lên mới nửa vời cam tuột dốc
Nằm chưa hết
cuộc ngỡ leo cây
Đêm trường thao thức nghe tưng
tức
Ruộng tốt sao cho kẻ khác cày !!!
Tuổi đã tám mươi khổ thế này !
Vợ nhà ấm ức nổi điên ngay
Thiến đi những tiếc lòng không
nỡ
Để lại càng đau dạ thấy cay
Một thuở trẻ trung hưng với phấn
Hết thời trơ trất cỏ cùng cây
MỘT LỜ - quỳ “ LẠY ” tha cho lão !
Mỏi gối long chân !!!… ráng phải
cày ?
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét