Nhân
đọc báo Lao động Đồng Nai phát hành năm 1987 có bài đăng tin thanh niên ở Hồng Kông
làm nghề “ đĩ đực ”.Tú Gân ngẫu hứng cảm tác
Bấy giờ Lão Tử mới hay
Nắm tay Khổng Tử lay lay khóc ròng
Hỏng be,hỏng bét …hỏng !
Di sản
mấy ngàn năm
Giờ cuốn
trôi mất tỏng
Đạo lý
thời xa xăm !
Khổng Khâu ngơ ngác hỏi thăm
Vì đâu nên nỗi rối răm thế này
Hu hu !….Lão tử giải bày
Tiền tài vật chất đọa đày lương tâm
Vốn thật
khỏe như vâm
Rõ nam
nhi chi chí
Ra thân làm đĩ đực
Hỡi đất
hiểm trời thâm !
Nghe qua Khổng Tử khóc thầm
Đời nay con cháu ươm mầm xấu xa !
Đó là chuyện của
người ta
Nay mai dịch ấy lan
qua nước mình
Không ngăn chúng sẽ
lộng hành
Con Hống cháu Lạc sẽ thành giống chi !
Giống chi thì mặc giống chi
Nữa rồi Tú sẽ thử thì một phen
May sao xua hết vận đen
Giàu sang mấy chốc đua chen với đời
Nghề không xuất vốn nhiều lời
Nghe qua bà Tú mỉm cười khá khen
Khen rằng :
Phận ông ốm yếu ho hen
Sức hơi đâu nữa ! …mon men hành nghề
Phải chi ông tuổi con dê !
Mà :
Nghề riêng há dễ !….ông đừng có điên !
Nói đùa cho chuyện thêm duyên
Trời ơi Tú đã phát điên lên rồi
Hu hu ! ….đạo lý suy đồi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét