Đứa thừa tiền của đứa nghèo xơ
Cũng một phường thôi thật chẳng ngờ !
Ganh ghét đua đòi chưa thoát khỏi
Thói đời đen bạc rối như tơ
Kìa chúng ganh nhau chọc thủng trời
Lầu xây chót vót dạ chưa vơi !
Thay xe,đổi bạn,luôn thay vợ
Bài bạc ăn chơi,lũ điếm đời
Kìa chúng ganh nhau tranh chức quyền
Mưu thần chước quỷ mãi không yên
Hại nhau tan nát lòng nhân ái
Chưa thỏa hờn ghen phỉ ước nguyền
Kìa chúng xưa nay hám lợi danh
Ma chay cưới hỏi tiệc linh đình
Phô trương cậy sức khoe tiền của
Được tiếng đời khen náo nức tranh
Mẹ kiếp,giàu sang chẳng kể chi !
Mồ cha,nghèo khó có ra gì !
Vẫn không quí phận thương yêu phận
Bắt chước đua đòi sướng ích chi ?
Áo cơm chưa ấm lòng no dạ
Ơn nghĩa đời ! …. Thôi đã khổ nhiều !
Lẽ ra phải héo gan,khô mật
Lo lắng cho mình … thật trớ trêu !
Sao chẳng GANH ĐUA giúp ích đời
Cho dù gian khỗ !..... dẫu người ơi !
Đích “ chân thiện mỹ “ mau tìm đến
Thanh thản lòng son vẹn nghĩa đời….
Mong phép thần thông thiêu hủy nhanh
Bạc vàng,quần áo …. lợi cùng danh
Mặc cho chúng nó truồng như nhộng
Thì hết đua đòi hết ghét ganh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét