Xua
tan cám dỗ lòng tăm tối
Buồn
tình muốn xuống tóc đi tu
Sợ hãi
vợ con chúng nó hù
Nghiệp
chướng thuở xưa thâm ác báo
Cơ
duyên ngày trước thắm chân tu
Chông
gai trăm nẻo đường tu chắp
Nhân
quả bao đời kiếp tục thu
Nói
thế có nghe không cứ bảo
Ở nhà chẳng
muốn muốn đi tu !
Ở nhà chẳng
muốn muốn đi tu !
Bản chất “ Gân” kia vốn đặc thù
Thượng
giới cữ kiêng chưa giũ sạch
Trần
ai cẩn trọng lẻn gom thu
Tiền
tài danh vọng thôi mơ ước
Gái gú
ăn chơi nguyện chối từ
Đâu
phải hễ tu … thành chánh quả !
Sự đời
muôn việc dễ trơn tru ! ?
Sự đời
muôn việc dễ trơn tru ! ?
Thấu suốt
căn nguyên quyết chí tu
Kinh
kệ mõ chuông vun trí tuệ
Nâu sồng dưa muối bén công phu
Xua tan cám dỗ lòng
tăm tối
Xóa sạch bon chen cõi
mịt mù
Tế độ cứu đời ươm
phúc đức
Vợ cười : TU
HÚ – chớ đi tu ! …
Vợ cười : TU HÚ – chớ đi tu ! …
Con trẻ che tay tủm tỉm hù
Vướng nặng nợ trần chưa thoát tục
Vương mang duyên thế vụng đường tu
Hoài công tụng niệm niềm tây đọng
Uổng phí trai chay sự thể xù
Cắt quách “ Gân “ đi
cho rảnh nợ.
Mau thành chánh quả vững chân tu
Mau thành chánh quả vững chân tu
Nếu bỏ “ Gân “ kia… chỉ rối mù
Thân thế tuổi tên chìm tuốt luốt
Nghiệp nghề danh phận bựng tù lu
Ma – sơ Linh mục hiền ghê,
hữ ! …
Hòa Thượng Ni cô sướng quá, hừ ! …
Giúp
Tú một phen … tu để biết !
Vợ hiền con dại …cứ rừ rư !.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét