Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

VỊNH CON NHỆN


Khá khen con nhện khéo giăng tơ
Khoan nhặt ra tay chẳng cậy nhờ
Sương nắng chi nề thân bé mọn
Sớm trưa nào ngại bóng chơ vơ
Vốn không cung kiếm không yên ngựa
Cũng một giang sơn một cõi bờ
Lưới nhẹ đưa theo làn gió phẩy
Ruồi ong … xâm phạm xác nằm trơ

           SONG NGUYÊN
                
HỌA

         VịNH CON NHỆN

Một đời gắn bó mối duyên tơ
Chiu chắt nâng niu vốn cậy nhờ !
Bão tố cuồng phong thêm thắm thiết
Xuân qua Đông lại chẳng chơ vơ
Tài bồi chí khí trui nhân cách
Vun quén tâm tư đắp cõi bờ
Mặc kẻ trọng khinh đời vẫn đẹp
Hiểm nguy gian khổ những trơ trơ

                           TÚ GÂN

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

TÁT NƯỚC


Lúc lắc bóng hình đã quá ta
Hai bên đối diện có chi xa
Chân thời bám trụ cho thêm vững
Tay lại khéo đưa hắt nước ra
Cúi mặt mút đầy gàu thẳng má
Nai lưng dội mạnh đếm hai ba
Ngàn lần đổi phía ngơi vài phút
Nước đã đủ rồi lúa trỗ hoa

                    MỸ VÂN
HỌA

              TÁT NƯỚC

Vui buồn sướng khổ chỉ đôi ta
Má tựa môi kề chẳng dám xa
Đít hẩy mình vươn dường thắm lại
Tay ghì chân trụ vững thêm ra
Mơ màng một thoáng vùng kêu má
Ngây ngất đôi giây khẽ gọi ba
Nước nước nôi nôi nhuần thắm đất
Chan hòa mạch sống lúa đơm hoa

                    TÚ GÂN


Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

THÔI LỠ


“ Thơ lỗi ”  THÔI LỠ

"Phố Biển" người về khách vắng tanh
"Ghẹ cua" đặc sản! thiếu "tiêu chanh"
Tam trà tứ rượu tìm khuây lãng
Nhất vợ nhì trời tạo cãi tranh
Cạn chén thập phương thêm bạn hữu
Nâng ly tứ hải hiệp em anh
Gặp nhau kháo sự tung hàng quán
Thi phú lộn lèo say ngũ canh!

                    ĐỖ KINH THI
HỌA

"Thơ lãn* "  THAN LỠ 

Thiếu NẪU nên lòng mới quạnh tanh
Ai đời ăn mảnh quá chua chanh!
Trà tam lặng lẽ tìm không tưởng
Rượu tứ chình ình thích cạnh tranh
Ưa GHẸ loe xoe đành trốn Bạn
Mê GÀ hấp tấp cố giành ANH
Rượu bia chẳng nhậu... say ONG BƯỚM
Bể mánh quều quào bị Vợ canh!

                       KIẾN THAN

Lãn ; lười biếng

HỌA

 " Đồ lạnh "  ĐÀNH LỘ

Hâm nóng cơm nhà bếp lạnh tanh
Quá đà rõ đáng thói lanh chanh!
Nên đành xởi lởi cài yên ắng
Sợ để tam xàm nổ chiến tranh
Phở lạ thôi chừa...đành dấu Chú
Cháo ngon hổng dám...chẳng kêu Anh
Thà rằng "Đồ lạnh" đơn thân chịu!
Dạo đủ làng thôn khó kẻ canh!

                      ĐỒ BÌ
                      Họa

( Than thở ) THỞ THAN

Nẫu bỏ đi rồi bếp vắng tanh
Còn đâu xỉa xói với chua chanh
Lưng dài ỏng ẻo khoe nhan sắc
Miệng rộng om sòm thích cãi tranh
Lúc cáu đảo điên phun " chó " " ngựa "
Khi thèm ve vuốt rót " em " " anh "
Đè đầu cỡi cổ nhưng chưa hả 
Nẫu bỏ đi rồi thức trắng canh 

                           TÚ GÂN

                  Họa

( Thân trờ ) THƠ TRẦN 

" Khách động " lỡ giờ phố vắng tanh
" Hến sò " bày biện bán chua chanh
Rượu cay men ngấm sầu quên lãng
Trà nhạt biếng bồi lặng ngắm tranh
Mỏi mắt trông hoài không bạn hữu
Dốc bầu cạn chén thiếu em anh
Ế thơ vắng hẹn quên hàng quán 
Viết lách lộn lần thức mấy canh 

                             HUY THU

  
Họa:

( Thơ là)  THÀ LƠ

Ba bữa thịt cơm vị nhạt tanh
Thích cay thèm ngọt lại ưa chanh
E chừng “MẬT GẤU” banh bờ giậu
Sợ phải “ GAN HÙM” tốc mái tranh
Ngon chả lạ nem, khôn kệ “nẫu”
Mát nhà ấm cửa, khéo tùy anh
“Luật ra” THUẾ VƯỢT thuyền xuôi tuốt
Vốn ít..”thơ là”…hết húp canh!

                             LỆ  KHA

Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

QUA TUỔI BẢY MƯƠI




Năm nay đã quá cổ lai hy
Sức khỏe suy dần chậm bước đi
Má cóp răng long còn ít cái
Trán nhăn da xếp nổi nhiều ly
Tay run lảo đảo rờ trầy trật
Gối yếu lom khom phải thở khì
Thấy bướm nhởn nhơ đành đứng ngó
Già rồi bắt nó ép làm chi

       NGUYỄN DIÊU

HỌA

  QUA TUỔI BẢY MƯƠI

Sá gì thất thập cổ lai hy
Phó mặc thời gian rẽ lối đi
Tán gẫu vẽ vời dăm ba chuyện
Tiêu sầu đắp đổi một đôi ly
Còn hơi đủ sức nên tranh thủ
Mỏi gối chồn chân nén thở khì
Mỡ trước mặt mèo sao đứng ngó
Nhịn rồi thử hỏi đề làm chi ! ?

              TÚ GÂN

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

ĐÙA ÔNG HẢO NGỌT


Mẹ kiếp ! … thằng ni, rứa phỉnh ông
Kháo nhau cô ấy gái chưa chồng
Ông mừng quýnh nổi cơn dê chúa
Hắn thích chí cười vỡ mật non
Trả liếc đưa tình đôi cái tát
Thưởng câu trăng gió mấy thoi đòn
Hàm răng rã rệu rơi dăm chiếc
Hắn bảo ông rằng : Thế mới ngon !

                      TÚ GÂN


Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

LẨN TRÁNH


Những nụ hoa mưa tàn cửa trước
Hương trầm sợ tối quấn song sau
Điện thờ vắng vẻ, hương dăm đóm
Cháy nữa phần cây tắt đã lâu

 Trời nặng đưa về những ý đông
 Nặng nề như buổi tiệc không chồng
 Mà bao thiếu phụ sầu ly biệt
 Cất kỹ vào rương những áo hồng

 Đêm qua gió lạnh ở muôn mồ
 Bay lạc về đây với ý thơ
 Em tưởng bao màu son sắc ấy
 Đường tàn chầm chậm với ngây thơ

 Cho nên em cố tránh yêu đương
 Không đọc vần thơ của đoạn trường
 Em thả giọng cười trong nắng sớm
 Tươi giòn như những mảnh kim cương

                YẾN LAN

HỌA
               TÌNH DÂNG

Tiếng vạc mơ màng rơi phía trước
Sương ngàn trở giấc quyện theo sau
Bờ hoang vương vấn tơ đom đóm
Cơn trốt giận hờn lịm khá lâu


 Gió đập cành khuya thắm tiết đông
 Giá băng tâm sự gái không chồng
 Giọt dài giọt ngắn sầu giăng mắc
 Thương nỗi phôi pha nhạt má hồng

 Mơ ước chôn sâu tận đáy mồ
 Hương đời còn đậm nét ngây thơ
 Mộng vàng chưa chín câu trao gởi
 Tâm tưởng thẹn thùa lỗi ý thơ

 Lòng em hừng hực lửa yêu đương
 Tình dẫu xa xôi vạn dặm trường
 Mấy núi mấy sông em cũng lội
 Giữ gìn trân trọng tựa kim cương

                              TÚ GÂN


Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

ĐÊM TÌNH


Giấc thắm tình duyên non gối nước
Màn sương để lọt ánh sao băng
Hồn hoa chợp mộng thơm hồn gió
Tóc liễu dừng thơ đón tóc trăng
Muôn điệu tơ lòng run se sẽ
Nửa vời sóng nhạc gợn lâng lâng
Phòng hương thương kẻ ngồi nương triện
Tình gởi mây xa lệ ngập ngừng

                QUÁCH TẤN
HỌA
                ĐÊM TÌNH

Nguyện ước tròn duyên non nhớ nước
Mênh mang sương móc lạnh hồn băng
Hoa gầy mong ước hờn duyên phận
Liễu nép tâm tình thẹn gió trăng
Sương rụng  tiếng lòng ngân se sẽ
Bến lùa nỗi nhớ quyện lâng lâng
Phấn hương ngần ngại tôn nhan sắc
Mộng trở yêu thương trách ngập ngừng

                TÚ GÂN



Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

NHỚ NHUNG


Từ ấy anh ra đi 
Ngoài song không gió thoảng 
Hoa đào vắng mùi hương 
Lòng em xuân hờ hững. 

Từ ấy anh ra đi 
Bóng trăng vàng giải cát 
Cánh cô nhạn bơ vơ 
Liệng dưới trời xanh ngát. 
Từ ấy anh ra đi 
Tiếng dương cầm vắng bặt 
Dường tan trong đám sương 
Thoảng về nơi làng mạc. 

Từ ấy anh ra đi 
Em gầy hơn vóc liễu 
Em buồn như đám mây 
Những đêm vầng trăng thiếu.

               HÀN MẶC TỬ
HỌA

        NHỚ NHUNG

Quyến luyến tiễn người đi 
Hương chiều hong nỗi nhớ
Tình ý vững niềm tin
Thói đời sao hờ hững

Quyến luyến tiễn người đi 
Thu dát vàng bờ cát
Cánh cò thắm bơ vơ
Thương đồng xanh bát ngát

Quyến luyến tiễn người đi 
Tiếng tiêu buồn im bặt
Đêm trắng phủ mù sương
Hồn quê vương mộc mạc

Quyến luyến tiễn người đi 
Hao gầy thêm dáng liễu 
Ngày ngày dõi bóng mây
Đêm đêm phòng trống thiếu.

                TÚ GÂN



Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

TẠO LẬP


Trời hỡi trời ! Hôm nay ta chán hết
Những sắc màu hình ảnh của Trần Gian !
Thịt bại rồi, nhãn quan đà lả mệt
Thú điên cuồng ao ước vẫn khôn ngăn !

Ta nhắm mắt mặc yên cho Hiện Tại
Biến dần ra Dĩ vãng ở trên mi
Thay đổi rồi vẫn còn thay đổi mãi
Không gian kia còn lúc chuyển thiên đi !

Nhắm mắt lại cho cả bấu bóng tối
Mênh mang lên, bát ngát tựa đêm sâu
Cho hồn phách say sưa trong giả dối
Vế cõi âm chờ đợi những bao lâu

Cho từng sóng quỷ ma dần hiển hiện
Cho lời kêu, tiếng rú bật vang tai
Cho lăn lóc, hòn mê trong Ảo Huyễn
Lãng quên đi giây phút cảnh trần ai !!

Cho hồn ta vụt bay lên vời vợi
Trong bóng đêm u ám của hàng mi
Kiêu ngạo rằng “ Đây bầu trời thế giới
Tạo lập ra trong một phút sầu bi ”

              CHẾ LAN VIÊN
HỌA
                   TẠO LẬP

Trời lạnh giá đêm nay sao trốn hết
Trăng không về lạnh lẽo cả không gian !
Gió truy đuổi, dật dờ sương lả mệt
Sóng trùng dương háo hức chẳng sao ngăn !

Và viễn ảnh điềm nhiên trong tự tại
Quên sầu bi trĩu nặng níu đôi mi
Chốn vũ trụ mênh mông im lặng mãi
Tháng ngày qua tư lự rủ nhau đi

Quá khứ vội chìm mau trong bóng tối
Khi cơn đau nhức nhối giữa đêm sâu
Mà sức sống dương gian đầy giả dối
Những âm hồn u uất tự bao lâu

Rồi từ đó đêm đêm thường ẩn hiện
Những hồn oan than khóc vẳng bên tai
Nỗi oan khuất  lắng sâu trong ảo huyễn
Không nhấn chìm chôn lấp chốn trần ai

Trong thâm tâm niềm tin cao vời vợi
Thắm mong chờ liễu rũ cả bờ mi
Và ai hỡi sống cùng chung thế giới
Tạo thanh bình tránh đau khổ sầu bi

                TÚ GÂN

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

UỐNG RƯỢU DƯỚI TRĂNG


Một lều, một cõi, một mình ta
Độc ẩm canh thâu dưới nguyệt tà
Sương gió bao phen thương tóc mẹ
Phù du một kiếp xót phần ba
Mạc thời vắng bóng chư hiền thánh
Được thế đầy đường bọn quỷ ma
Ly cạn, bình khô không ấm lại
Cõi lòng giá lạnh thuở băng hà

            NGUYỄN VIỆT NHO

HỌA

UỐNG RƯỢU DƯỚI TRĂNG


Mây tan, chiều dạt, mỗi mình ta
Giận đến run theo bóng nguyệt tà
Rượu lắng hương ngùi duyên bất hạnh
Lòng phăng ý nổi trận phong ba
Mới vừa đon đả theo thần thánh
Nay đã ân cần bạn quỷ ma
Ngán ngẩm nhân tình ôi thế thái
Men cay không chuốc tỉnh sơn hà !

                       TÚ GÂN


Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

MỘT MÌNH UỐNG RƯỢU DƯỚI TRĂNG


Xót nỗi người xưa, xót nỗi mình
Vì đời, gắng cạn chén điêu linh
Men say, khôn dứt niềm u uất
Kiếm gãy, còn đau chuyện bất bình
Vận nước buông tay!... phường giá áo
Phận người, não ruột! kiếp cùng đinh
Đau buồn rót với vầng trăng khuyết
Gởi gắm trời xa một chút tình.

            LÊ PHƯƠNG NGUYÊN
                      ( Lê Công Minh )

HỌA

MỘT MÌNH UỐNG RƯỢU DƯỚI TRĂNG

Chẳng phải riêng ai, nữa chỉ mình
Đường đời gai gốc lắm điêu linh
Men nồng nung cháy niềm u uất
Chí phẫn xua tan nỗi bất bình
Vận đến đã đành phường danh giá !
Vô thời lâm phải kẻ cùng đinh !

Thôi thì trời đất cùng ta chuốc
Say suốt thâu canh thắm bấy tình.

                      TÚ GÂN


Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

NGUYỆT CẦM


Văng vẳng đâu đây khúc nguyệt cầm
Gió mây thổn thức vọng theo âm
Đêm buồn Lưu Thủy len sầu khách
Trăng lạnh Nam Ai héo úa tâm
Nước chảy hoa trôi bao tiếng sắt
Lòng êm tĩnh lặng mấy cung trầm
Thuyền chao lờ lững cùng sông nước
Văng vẳng đâu đây khúc nguyệt cầm.

                PHÚ ĐIỀM

HỌA

             NGUYỆT CẦM

Tím cả không gian khúc nguyệt cầm
Đất trời hòa quyện vọng thanh âm
Hành vân, Lưu Thủy bâng khuâng mộng
Nam Lị Nam Bình xao xuyến tâm
Trong đục nhịp khoan chưa thức tỉnh
Nhục vinh  tiếng sắt nhuốm thăng trầm
Chạnh niềm lữ thứ đêm xa vắng
Tím cả không gian khúc nguyệt cầm

                     TÚ GÂN


Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

NHỚ THU


Một chiếc thuyền nan một mái chèo
Trôi theo dòng nước uốn cong queo
Trông làn mây bạc trôi xa tít
Quyện gió thu về tiếng suối reo
Làn khói lam chiều trong nắng nhạt
Nhà tranh ôm mái cảnh vắng teo
Tha hương lữ khách lòng thổn thức
Hồi tưởng quê thu tủi phận bèo.
          
                                    TRẦN THỤC
HỌA
                 NHỚ THU

Đơn độc thuyền nan lả mái chèo
Trăng lồng sóng gợn dáng cong queo

Lạnh lùng tiếng vạc se sương rụng
Bát ngát khung trời lộng gió reo
Thiêm thiếp làng xa neo quạnh vắng
Mơ màng cảnh lạ chuốt buồn teo
Khẽ khàng chiếc lá chao thân rụng
Xao xuyến hồn thu vẩn bọt bèo.

                      TÚ GÂN


Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

SÀI GÒN TA YÊU




Sài Gòn ơi ta rất mơ màng
Hòn Ngọc Viễn Đông thật dịu dàng
Chim đậu bến hiền cây trái ngọt
Người tìm đất mới rượu thơ tàn
Hoa thơm cỏ lạ ưa mời mọc
Phố rộng nhà cao thích điểm trang
Anh đã yêu em từ dạo đó
Nhưng hồn quê lại cứ mang mang.

                              
VÕ KHẮC TRUNG

HỌA

         SÀI GÒN TA YÊU

Kiêu sa thanh lịch lẫn mơ màng
Tạo hóa lưu tâm điểm dịu dàng
Muôn thuở Bến Thành xanh biểu tượng
Trăm năm đô hộ thắm điêu tàn
Thành đô tuổi trẻ năng tăng tiến
Phố thị tươi hồn nặng đểm trang
Kẻ ở người đi bao nuối tiếc
Nhưng tình lai láng mãi vương mang.

                      TÚ GÂN

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

BÌNH ĐỊNH QUÊ HƯƠNG


Bình Định quê hương của chúng ta
Côn Giang lưu thủy quyện Hằng Nga
Non xanh thành lũy nơi Vương Tướng
Suối biếc Hầm Hô dấy Đống Đa
Đế nghiệp Quang Trung vang sử tích
Danh nhân Đào Tấn rạng tài ba
Đèo đê ải bắc thiên thu ngự
Mong đỉnh phương nam giới tỉnh nhà.

                  PHẠM HÀ HẢI
HỌA

    BÌNH ĐỊNH QUÊ HƯƠNG

Một rẻo sơn hà đất nước ta
Chẳng lầu son tráng lệ nguy nga
Mà trong tâm tưởng người xa xứ
Lẫn đáy linh hồn hội Đống Đa
Ấm áp tình quê gương nữ kiệt
Mặn mà nghĩa khí đấng tài ba
Côn giang ôm ấp bao hoài bão
Phú Quý phân ranh giới tỉnh nhà.

                      TÚ GÂN


Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

HẠNH CƯ


Cuối làng khuất nẻo một lều tranh
Ba vách nan thưa một vách mành
Phóng khoáng trăng soi xuyên mái rách
Thẹn thùa trăng dạt động màn manh
Đói nhai sắn củ bụng anh ách
Khát ực nước phèn giọng thắm thanh
Bạn vắng bầu lưng xin chớ trách
Thiên nhiên khoản đãi cảnh trong lành

                    
PHIÊU VÂN
HỌA

            DUYÊN NGHÈO

Khói biếc ân cần áp mái tranh
Gió se se lạnh thoáng qua mành
Nắng buồn xuyên thủng làn phên rách
Sương quạnh phong dày mảnh chiếu manh
Chái vắng nhọc nhằn thân chiếc ách
Thềm hoang thiêm thiếp vệt trăng thanh
Duyên nghèo phận mỏng đâu than trách
Mong ước đêm đêm trải mộng lành

                      TÚ GÂN


Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

VỊNH CON CHUỘT


Quỷ quái tinh ranh xếp đứng đầu
Mõm dài răng nhọn kém ai đâu !
Bồ to, lẫm lớn đua nhau khoét
Mỏ cạn hầm sâu cố sức đào
Rửng mỡ mập thây sao mắn đẻ
Khinh đời hợm của thích làm cao
Mùa màng thất bát dân ta thán
Trời đất mặc tình bọn chúng sao ?

                      TÚ GÂN


Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

BỠN ÔNG PHÓ BẢNG


Tri huyện lâu nay giá rẻ mà
Ví vào tay tớ quyết không tha
An Sơn tông giống người keo thực
Bồ thủy xưa nay của kiết à ?
Đất nhị dễ thường lươn rúc ở
Lửa nồng nên phải chuột đùn ra
Ông mà giữ tính kiêu kỳ mãi
Huấn đạo nguyên ông huấn đạo già !

                TÚ XƯƠNG
HỌA

          QUAN HUYỆN VÀ EM

Của em toang hoác ấy … nhưng mà !
Tri Huyện một lòng quyết chẳng tha
Em khóc em van : hoài nước mắt
Quan mơn quan nhủ : phí thân à ?
Thừa cơ quan vội đè nhanh xuống
Thuận cảnh em vùng dậy thoát ra
Đạp mạnh cục cưng quan, quan thét
Đáng đời cho cái lão già !

                TÚ GÂN