Một lều, một cõi, một mình ta
Độc ẩm canh thâu dưới nguyệt tà
Sương gió bao phen thương tóc mẹ
Phù du một kiếp xót phần ba
Mạc thời vắng bóng chư hiền thánh
Được thế đầy đường bọn quỷ ma
Ly cạn, bình khô không ấm lại
Cõi lòng giá lạnh thuở băng hà
NGUYỄN VIỆT NHO
HỌA
UỐNG RƯỢU DƯỚI TRĂNG
Mây tan, chiều dạt, mỗi mình ta
Giận đến run theo bóng nguyệt tà
Rượu lắng hương ngùi duyên bất hạnh
Lòng phăng ý nổi trận phong ba
Mới vừa đon đả theo thần
thánh
Nay đã ân cần bạn quỷ ma
Ngán ngẩm nhân tình ôi thế thái
Men cay không chuốc tỉnh sơn hà !
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét