Thư đề ba bức mực chưa phai
Nay lại tương tư, lại nhớ ai !
Cái giống đa tình ta có một
Mà người tri kỷ đấy không hai
Đêm xuân những não tơ tầm rối
Ngày hạ thương thêm tiếc quốc đài
Vắn, vủn đời người thương, não, nhớ
Đầu ai sao trách nhuộm hồn mai
TẢN ĐÀ
HỌA
LẠI TƯƠNG TƯ
Đã trót yêu rồi mộng chẳng phai
Nhớ sao nhớ quá nhớ thương ai !
Đơn phương ngọn gió se thân lẻ
Chung bóng vầng trăng giận xẻ hai
Xóm vắng người chân quê mộc mạc
Lầu son ai lá ngọc trang đài
Đời còn thử thách còn dang dở
Biết đến bao giờ vẹn trúc mai
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét