NGUYỄN CÔNG MINH
Cảm họa thơ Triều Phong
“ Vọng mỹ nhân hề thiên nhất phương ”
Nơi này xin gửi trọn niềm thương
Năm xưa đào thắm tương màu má
Giờ lại hoa phai lợt má hường
Xa lắm con đường đi đá sỏi
Gần kề mặt nước sánh hồ gương
Em ơi tình chẳng nên duyên thắm
Vẫn nhớ câu thề dưới ánh dương
NGUYỄN CÔNG MINH
HỌA
TÌNH NHỚ
Trời đất quay cuồng dậy bốn phương
Làm sao giữ trọn được niềm thương
Má đào hơ hớ tươi hương phấn
Môi thắm xun xoe rực sắc hường
Xót kiếp phong trần sương đính mộng
Nặng tình đài các ngọc lồng gương
Nhớ nhung thầm thĩ nương theo gió
Chứng giám niềm tin có ánh dương
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét