Của em bưng bít vẫn bùi ngùi,
Nó thủng vì chưng kẻ nặng dùi,
Ngày vắng đập tung dăm bảy chiếc,
Đêm thanh tỏm cắc một đôi hồi,
Khi giang thẳng cánh bù khi cúi
Chiến đứng không thôi lại chiến ngồi.
Nhắn nhủ ai về thương lấy với,
Thịt da ai cũng thế mà thôi.
Nó thủng vì chưng kẻ nặng dùi,
Ngày vắng đập tung dăm bảy chiếc,
Đêm thanh tỏm cắc một đôi hồi,
Khi giang thẳng cánh bù khi cúi
Chiến đứng không thôi lại chiến ngồi.
Nhắn nhủ ai về thương lấy với,
Thịt da ai cũng thế mà thôi.
HỒ XUÂN HƯƠNG
HỌA
TRỐNG THỦNG
Gẫm lại càng thêm thấm ngậm ngùi,
Bỡi chưng thiên hạ nặng tay dùi
Bỡi chưng thiên hạ nặng tay dùi
Trường tan dóng dả buông từng tiếng
Hội đến băn khoăn điểm mấy hồi,
Giạng háng giang tay bền thế đứng
Giạng háng giang tay bền thế đứng
Nhịp chân ễnh bụng vững thân ngồi
Nhặt khoan dồn dập sao cho xứng
E lệ, chai lì cũng thế thôi !.
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét