Khá khen con nhện khéo giăng tơ
Khoan nhặt ra tay chẳng cậy nhờ
Sương nắng chi nề thân bé mọn
Sớm trưa nào ngại bóng chơ vơ
Vốn không cung kiếm không yên ngựa
Cũng một giang sơn một cõi bờ
Lưới nhẹ đưa theo làn gió phẩy
Ruồi ong … xâm phạm xác nằm trơ
SONG NGUYÊN
HỌA
VịNH CON NHỆN
Một đời gắn bó mối duyên tơ
Chiu chắt nâng niu vốn cậy nhờ !
Bão tố cuồng phong thêm thắm thiết
Xuân qua Đông lại chẳng chơ vơ
Tài bồi chí khí trui nhân cách
Vun quén tâm tư đắp cõi bờ
Mặc kẻ trọng khinh đời vẫn đẹp
Hiểm nguy gian khổ những trơ trơ
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét