VÕ NGỌC LAM
Họa Thu quyến rũ của Đặng Đức Bích
Nhớ lại chiều thu vuốt tóc em
Giọt ngâu thấm ướt ngát bên thềm
Trời cao lồng lộng mây chùng lạnh
Gió nhẹ se se biển động thêm
Có phải quýt cam chưa nặng nợ
Hay là Vi Cố ngỡ lầm quen
Mỗi mùa lá rụng sao quên được
Điệp khúc thu vàng trổi nhạc đêm
VÕ NGỌC LAM
HỌA
THU GỢI NHỚ
Dõi bóng mây chiều nghĩ đến em
Sợi thương sợi nhớ rụng bên thềm
Môi hồng chín mọng sương ngưng đọng
Ánh mắt đa tình biển động thêm
Lá úa lìa cành sao vẫn lạ
Tình vương trong trí lấy làm quen
Nặng lòng thu trải hồn lênh láng
Nghèn nghẹn bên đời khúc nhạc đêm
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét