Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

NHỚ NHUNG


Từ ấy anh ra đi 
Ngoài song không gió thoảng 
Hoa đào vắng mùi hương 
Lòng em xuân hờ hững. 

Từ ấy anh ra đi 
Bóng trăng vàng giải cát 
Cánh cô nhạn bơ vơ 
Liệng dưới trời xanh ngát. 
Từ ấy anh ra đi 
Tiếng dương cầm vắng bặt 
Dường tan trong đám sương 
Thoảng về nơi làng mạc. 

Từ ấy anh ra đi 
Em gầy hơn vóc liễu 
Em buồn như đám mây 
Những đêm vầng trăng thiếu.

               HÀN MẶC TỬ
HỌA

        NHỚ NHUNG

Quyến luyến tiễn người đi 
Hương chiều hong nỗi nhớ
Tình ý vững niềm tin
Thói đời sao hờ hững

Quyến luyến tiễn người đi 
Thu dát vàng bờ cát
Cánh cò thắm bơ vơ
Thương đồng xanh bát ngát

Quyến luyến tiễn người đi 
Tiếng tiêu buồn im bặt
Đêm trắng phủ mù sương
Hồn quê vương mộc mạc

Quyến luyến tiễn người đi 
Hao gầy thêm dáng liễu 
Ngày ngày dõi bóng mây
Đêm đêm phòng trống thiếu.

                TÚ GÂN



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét