Chẳng phai quan mà chẳng phải dân
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn hóa ra đần
Hầu con chè rượu ngày sai vặt
Lương vợ ngô khoai tháng phát dần
Có lúc vểnh râu vai phụ lão
Cũng khi lên mặt dáng văn thân
Sống lâu lâu để làm gì nhỉ ?
Lâu để mà xem cuộc chuyển vần
TÚ XƯƠNG
HỌA
TỰ TRÀO
Đệ nhất chốn này một
thứ dân
Trơ trơ trất trất … tưởng
ngu đần
Bảng đen phấn trắng
lòng đang thắm
Thi phú văn chương mộng chín dần
Một phút ngơ ngơ còn mỏng
phận
Suốt đời tưng tửng chẳng
nên thân
Canh trường tỉnh mộng
gà eo óc
Con tạo đa đoan khéo chuyển vần
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét