Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

CÒN CHƠI



Ai đã hay đâu tớ chán đời,
Ðời chưa chán tớ, tớ còn chơi.
Chơi cho thật chán, cho đời chán,
Ðời chán nhau rồi, tớ sẽ thôi.

Nói thế, can gì tớ đã thôi,
Ðời đương có tớ, tớ còn chơi.
Người ta chơi đã già đời cả,

Như tớ năm nay mới nửa đời.

Nửa đời chính độ tớ đương chơi,
Chơi muốn như sao thật sướng đời.
Người đời ai có chơi như tớ,
Chơi cứ bằng văn mãi chửa thôi.

Chơi văn sướng đến thế thì thôi,
Một mảnh trăng non chiếu cõi đời.
Văn vận nước nhà đương buổi mới,
Như trăng mới mọc, tớ còn chơi.

Làng văn chỉ thiếu khách đua chơi,
Dan díu, ai như tớ với đời.
Tớ đã với đời dan díu mãi,
Muốn thôi, đời cũng chửa cho thôi.

Ðời đương dan díu, chửa cho thôi,
Tớ dám xa xôi để phụ đời.
Vắng tớ bấy lâu, đời nhớ tớ,
Nhớ đời, nên tớ vội ra chơi.

Tớ hãy chơi cho qúa nửa đời,
   
Ðời chưa quá nửa, tớ chưa thôi.
Tớ thôi, tớ nghĩ buồn cho tớ,
Buồn cả cho đời vắng bạn chơi.

Nào những ai đâu, bạn của đời?
Sao mà bỏ vắng, ít ra chơi?
Chớ ai chờ mãi, ai đâu tá?
Hay ngán cho đời chẳng muốn chơi?

Nếu tớ như ai: cũng ngán đời,
Ðời thêm vắng bạn, lấy ai chơi?
Cuộc đời tớ nghĩ chưa nên ngán,
Nếu ngán thời xưa tớ đã thôi.

Tớ nhớ năm xưa nửa ngán đời,
Nghĩ đi, nghĩ lại, lại ra chơi.
Mê chơi cho tới thành dan díu,
Ðời dẫu cho thôi, tớ chẳng thôi.

Nghĩ tớ bao nhiêu, lại nghĩ đời,
Nghĩ đời như thế, dám nào thôi.
Còn đời, còn tớ, còn chơi mãi,
Chơi mãi cho đời có bạc chơi.

Tớ muốn chơi cho thật mãn đời,
Ðời chưa thật mãn; tớ chưa thôi.
Chẳng hay đời tớ lâu hay chóng!
Dù chóng hay lâu, tớ hãy chơi.

Trăm năm, tớ độ thế mà thôi,
Ức, triệu, nghìn năm chửa hết đời.
Chắc có một phen đời khóc tớ.
Ðời chưa khóc tớ, tớ còn chơi.

Trăm năm còn độ bấy nhiêu thôi,
Ngoài cuộc trăm năm, tớ dặn đời.
Ức, triệu, nghìn năm đời nhớ tớ.
Tớ thôi, tớ cũng hãy cùng chơi.

Bút đã thôi rồi, lại chửa thôi,
Viết thêm câu nữa, hỏi đời chơi:
"Lộng hoàn"này điệu từ đâu tới?
Họa được hay không? Tớ đố đời.

                                                  TẢN ĐÀ
                  HỌA

                                   CÒN CHƠI

Lỡ phải  sinh ra chốn cõi đời   
Dại gì cam tội … chẳng ăn chơi ?
Nếu ăn chơi phải chơi cho đáng
Lăn lóc …  đời chê, vẫn chửa thôi !

Chơi mãi… nữa rồi cũng chán thôi 
Đời vui đời hỏi : Có còn chơi ?
Phong lưu trác tuyệt duyên tê buốt !
Ngao ngán đâm  ra lại chán đời

Đời chán, chán đời … những cứ chơi
Kiên tâm trì chí thử gan đời
Thử đời, đời thử quay chong chóng
Thế sự vui, buồn … cũng thế thôi

Chơi với văn chương sõi ý thôi
Thú vui tao nhã nhất trên đời
Ví dù tóc bạc răng long nữa
Còn sống với đời ta cứ chơi 

Thanh thản tâm hồn chuốc cuộc chơi 
Ngâm nga, xướng họa thổi hương đời 
Phú,văn, thi, vịnh … tình dâng hiến
Thắm thết chân tình đến thế thôi 

Rũ sạch bụi trần trói buộc thôi
Trăm năm mong mỏi luyến thương đời
Thương đời, đời mến ươm tâm sức
Tô thắm tâm tình dốc sức chơi

Son sắt cầm thư thắm cuộc đời
Dẫu đời dâu bể đổi thay thôi
Nhớ câu “ bỉnh chúc ” tâm thêm vững
Thắm cả duyên đời lẫn cuộc chơi

Réo rắc thang âm kết ước đời
Điệu đàn trau chuốt  … thú người chơi
Cung, thương. Giốc, chủy hòa duyên thắm
Tranh, sáo, trống, kèn trọn ý chơi   

Ai đã hoài công bỡi lẽ đời
Toàn tâm tường tận nghĩa mình chơi
Nâng tầm tri thức trau hương sống
Thêm đẹp ý đời, vững đức thôi

Như thế xem ra khỏi chán đời
Càng thêm hưng phấn lại càng chơi 
Điều quân khiển tướng hao tâm trí
Sai một nước cờ thảm bại thôi ! …

Một áng mây trôi mãi cuối đời
Cành hoa đơn giản quá đi thôi !
Tâm hồn lắng đọng nên danh tác
Nét cọ khơi nguồn mở cuộc chơi

Chẳng phải đam mê uổng phí đời
Rượu chè, cờ bạc … khổ tâm thôi ! …
Chôn vùi nhân cách, lòng tăm tối
Tuyệt đối nên chừa chẳng có chơi

Đời chán, chán đời cũng thế thôi
Yêu đời, đời mến, chút chăm đời
Cầm, kỳ, thi, họa … cao thanh khí
Chơi mết, chơi  mê mẩn cuộc chơi

Đời chán, chán đời cũng thế thôi !
Trăm năm ngắn ngủi xót thương đời
Hoa kia còn nở, xuân đang thắm
Non nước hữu tình … ta mãi chơi

Gẫm lại cho cùng, vẫn đúng thôi
Chơi cho xứng đáng mới là chơi
Công phu cũng lắm, vui vầy lắm !
Luôn đẹp lòng ta thắm nghĩa đời

                                              TÚ GÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét