Nực cười đời lắm
chuyện
Khốn khổ kẻ vô
duyên
Phận tật nguyền
thua thiệt
Suy tư lắm cũng
phiền
Mù lòa nên thất
vọng
Lòng ứ đọng tâm tư
Những giận đời hiu
quạnh
Trăm năm cũng kiếp
người
Khổ đau thời thất
chí
Khốn quẫn chỉ
buông xuôi
Đói rét lòng cân
nhắc
Trọng, khinh !
… quyết chẳng lùi
Trắng đêm thôi
chấp nhận
Thao thức vẫn bằng
không
Súng lận lưng ra
trận
Nơi vắng vẻ chờ
trông
Tiếng chân ai nhẹ
như bông
Nâng cao nòng súng
… mà lòng không vui
Thằng mù trấn lột
thằng đui
Càng nghe càng
thấm, ngậm ngùi xót xa
TÚ GÂN
"Khổ đau thời thất chí
Trả lờiXóaKhốn quẫn chỉ buông xuôi
Đói rét lòng cân nhắc"
thì:
Trọng, khinh! … sẽ, tất phải lùi thôi!
Huhu!!!