Nguy hiểm chực rình bên nụ hôn
Dại khờ chết chẳng có ai chôn
Vẫn chưa tận hưởng nguồn hưng phấn
Thì đã tan hoang lạc phách hồn
Gái dữ cộc cằn năng né tránh
Hương chiều se sắt nhuốm làng thôn
Đời nên dưỡng tính tu tâm lại
Tai họa chưa nguôi nỗi dập dồn
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét