Vui thay đã đến lục tuần rồi
Gẫm chuyện xưa nay mỉm miệng cười
Sáu chục tuổi già người bảo trẻ
Bốn mươi năm cũ vợ khen tươi
Vốn trời trăng gió tiêu hoang phí
Lợi đất non sông hưởng thảnh thơi
Con cháu một nhà chung xứ lạ
Vài năm quê cũ lại về chơi
HOÀNG DUY
Gẫm chuyện xưa nay mỉm miệng cười
Sáu chục tuổi già người bảo trẻ
Bốn mươi năm cũ vợ khen tươi
Vốn trời trăng gió tiêu hoang phí
Lợi đất non sông hưởng thảnh thơi
Con cháu một nhà chung xứ lạ
Vài năm quê cũ lại về chơi
HOÀNG DUY
HỌA
LỤC TUẦN
Tóc bạc răng long đến lúc rồi
Thế gian hớn hở toét
toe cười
Bụi trần giũ sạch lòng
không gợn
Tâm thức trau dồi mộng
vẫn tươi
Tích đức tu thân dù khổ
ải
Nhân tình thế thái dẫu
đầy vơi
Mặc đời ấm lạnh … không
màng đến
Thơ rượu lưng bầu thư
thái chơi
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét