Tuổi thơ vào thuở thật xa xưa
Ngây dại trắng trong đến chẳng ngờ
Ấm áp bao tình tươi sức sống
Êm đềm chan chứa rạng ngây thơ
Hình ảnh đáng yêu đáng nhớ thêm
Ra gò ỉa bậy chó theo bên
Ngày nay xã hội văn minh quá
Ký ức mờ phai cạn nỗi niềm
Hình ảnh xấu ư ! ?… khiến ngỡ ngàng !
Người đời quên lãng, nỡ sang ngang
Như phường nghèo khó, nay giàu có
Quên bạn bè thân lẫn họ hàng !
Ích kỷ … phô phang chỉ biết mình
Một đời hám lợi với ham danh
Như phường thành đạt cao danh vọng
Sợ xấu xa mình, sợ hổ danh
Ra gò ỉa bậy – hồn xưa luyến
Một thuở vàng son tuổi dại khờ
Trên nền cẩm thạch gom xao xuyến
Ngọc bích mơ màng đính ước mơ
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét