Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013

TÚ GÂN BÌNH THƠ HUY THU


       NỬA HỒN LẠC LÕNG

   Kỵ sĩ chưa về ngựa bỏ cương
   Tàu không lướt gió lạnh cung đường
   Người đi mỏi gót, đời phiêu bạt
   Kẻ ở mong chờ khách viễn phương

                        HUY THU

   Chỉ bốn câu thơ gói trọn tình
   Người đi kẻ ở thắm niềm tin
   Chờ mong mòn mỏi mềm thương nhớ
   Dõi áng mây chiều nhạn nhắn tin

   Hãy xét : Chưa về ngựa bỏ cương
   Ngựa không ai cỡi dạ còn vương
   Mây trời ,sông núi say trăng gió
   Nước đại phi nhanh lướt dặm trường

   Thâm thúy nào hơn rất dễ thương
   Tàu không lướt gió lạnh cung đường
   Đường ray giá buốt ... không ôm ấp
   Ve vuốt con tàu mộng vấn vương
  
   Biển rộng trời cao mãi đón mời
   Đường đời mưa gội gió sương phơi
   Người đi mỏi gót, đời phiêu bạt
   Có lẽ không về ! ... lặng biển khơi

   Tựu trung : ý nghĩa sắt son gom
   Thương nhớ chờ mong đến mỏi mòn
   Kẻ mãi phương trời xa cách biệt
   Người không ai cỡi chẳng ai ôm

                           TÚ GÂN

2 nhận xét:

  1. LẺ BÓNG
    Người không ai cỡi chẳng ai ôm
    Bỡi thế thân già mới mỏi mòn
    Ngong ngóng chốn xa chờ khách đến
    Lom khom vườn cũ lá xuân gom
    Đồ Bì

    Trả lờiXóa
  2. Thầy Tú lấy thơ bình với thơ
    Huy Thu LẠC LÕNG NỬA HỒN thơ
    Đồ Bì gom lá xuân rời rã
    Thi Đỗ bơ phờ đứng thẩn thơ.
    ĐỖ KINH THI

    Trả lờiXóa