Dòng đời vô cảm xuôi êm thấm
Thân phận cô đơn tủi tháng ngày
Một mớ rau xanh niềm bất hạnh
Cả đời từng trải nỗi chua cay
Cậy trông ân đức nương đồng loại
Buông thả niềm tây chuốc héo gầy
Cõi thế những ai tròn diễm phúc
Nhân tình còn lắng đọng riêng tây
Ra tay tế độ gieo âm đức
Mở mặt cưu mang hưởng phúc dày
Ấm áp tình thâm tâm ý vượng
Mặn mà nhân ái nghĩa ân xây
Quặn thắt lặng trông thảm cảnh này
Giận đời vô nghĩa xót thương thay
Trăm năm giấc mộng cuồng si vỡ
Một thuở bình yên mộng tưởng đầy
Cát bụi trở về nơi cát bụi
Ngàn mây trôi nổi phận ngàn mây
Còn chi lưu lại trần ai ấy ! ?
Quặn thắt lặng trông thảm cảnh này
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét