Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015

LẪN TRÁNH


Những nụ hoa mưa tàn cửa trước 
Hương trầm sợ tối quấn song sau 
Điện thờ vắng vẻ, hương dăm đóm 
Cháy nửa phần cây tắt đã lâu 

Trời nặng đưa về những ý đông 
Nặng nề như buổi tiệc mong chồng 
Mà bao thiếu phụ sầu ly biệt 
Cất kỷ vào rương những áo hồng 

Đêm qua gió lạnh ở muôn mồ 
Bay lạc về đây với ý thơ 
Em tưởng bao màu son sắc ấy 
Đường tàn chầm chậm với ngây thơ 

Cho nên em cố tránh yêu đương
Không đọc vần thơ của đoạn trường 
Em thả giọng cười  trong gió sớm 
Tươi ròn như những mảnh kim cương

                YẾN LAN

HỌA

                                                         PHÂN VÂN


Tinh tú quay về muôn kiếp trước 
Yên ba dấn bước mãi ngàn sau 
Trấn ai bể khổ muôn phiền não 
Thương hải tang điền … hẳn đã lâu 

Tê tái đêm dài nhuốm sắc đông 
Phòng không quạnh quẽ gái trông chồng 
Đêm nay biên ải hồn oan đổ 
Nỗi nhớ mênh mang nhạt má hồng 

Im ắng ven sông mấy nấm mồ 
Ráng chiều vương vấn vẻ nên thơ 
Ngậm ngùi thiếu phụ gom thương nhớ 
Tiếng địch bên đồi đọng ý thơ 

Đố ai thoát khỏi cảnh yêu đương
Gay cấn éo le luống đoạn trường 
Thời buổi chiến chinh càng khốn khổ
Lòng em … đâu sắt đá kim cương !

                       TÚ GÂN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét