Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

VỢ CHỒNG ĐỜI NAY


Bây giờ thời buổi văn minh
Phu phụ chi tình có vẻ khác xưa
Mợ tham, mợ đốc nhởn nhơ
Lấy chồng ngồi ruỗi ăn nhờ chiếc lương
Suốt ngày son phấn điểm trang
Tiêu khiển đêm trường : nhà hát, tổ tôm
Con thời sẵn có vú ôm
Nước cơm sẵn bếp tận mồm bưng lên
Phong lưu, chồng vợ là tiên
Hễ cậu kém tiền dở luật cởi duyên
Tung hô ’’ Nam nữ bình quyền ’’ !

                      TÚ MỠ

                  HỌA
                   

   VỢ CHỒNG ĐỜI NAY

Con ngưởi thừa hưởng văn minh
Sinh hoạt thường tình  khác hẳn thuở xưa
Hãy nhìn mấy mụ nhởn nhơ
Ăn tiêu mua sắm cũng nhờ đồng lương
Áo quần son phấn điểm trang
Ganh đua với bạn trắng đời tép tôm
Con thời có sẵn chồng ôm
Lãng quên nội trợ… cái mồm vênh lên
Mở ra quát tháo trước tiên
Nếu cậu phàn nàn nói chuyện kém duyên
« Tung hô ’’ Nam nữ bình quyền ’’ » 

                      TÚ GÂN

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

THIẾU NỮ ĐI TU


Con gái nhà ai dáng thị thành
Cớ chi nỡ phụ cái xuân xanh
Nhạt màu son phấn say màu đạo
Mở cánh từ bi khép cánh tình
Miệng đọc nam vô quên chín chữ
Tay lần tràng hạt phụ ba sinh
Tiếc thay thục nữ hào hoa thế
Nỡ cạo đầu thế với quyển kinh

                                            TÚ XƯƠNG

              HỌA
                   
       THIẾU NỮ ĐI TU
        
Tâm niệm  từ nay dạ chí thành
Chôn vùi  quên lãng tuổi xuân xanh
Cửa thiền thanh thản say mùi đạo
Thế tục miên man lắng cuộc tình
Thủ phận chắt chiu đời khổ hạnh
Nương tình đeo đẳng kiếp phù sinh
Muối dưa đắp đổi niềm hoang vắng
Năm tháng vui cùng với kệ kinh

                       TÚ GÂN



Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

MƯỜI THƯƠNG


 Một thương tóc lệch đường ngôi
 Hai thương quần trắng, áo mùi khăn san
 Ba thương hôm sớm điểm trang
 Bốn thương răng ngọc hai hàng trắng phau
 Năm thương lược Huế cài đầu
 Sáu thương ô lục ngã màu thanh thiên
 Bảy thương lắm bạc nhiều tiền
 Tám thương động tí nữ quyền dở ra
 Chín thương cô vẫn ở nhà
 Mười thương … thôi để mình ta thương mình

                      TÚ MỠ

              HỌA

                MƯỜI THƯƠNG

 Một thương phụ nữ lên ngôi
 Hai thương má hóp phấn giồi sẻ san
 Ba thương xãnh xẹ đểm trang
 Bốn thương răng khểnh chen hàng trắng phau
 Năm thương tóc rối che đầu
 Sáu thương đôi mắt ba đào chỉ thiên
 Bảy thương luyến ngọc tham tiền
 Tám thương em thích uy quyền hơn ra
 Chín thương  em vốn con nhà
 Mười thương  em chãnh … úi cha là mình !

                      TÚ GÂN

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

PHÒNG KHÔNG


Em giận thân em mãi chửa chồng
Ngày năm bảy mối tối nằm không
Thiếu gì chốn ấy xêu trầu vỏ
Mà lại nơi kia dấm cốm hồng
“ Hầu lố “ khách đà ba bảy chú
“ Mét xi “ Tây cũng bốn năm ông
Ép dầu ép mỡ duyên ai ép
Có mắn may ra để bế bồng .

                      TÚ XƯƠNG

              HỌA

        PHÒNG KHÔNG

Muốn lắm nhưng chưa lấy được chồng
Đêm về lẻ bóng chốn phòng không
Giận đời khắc bạc trêu thân vạc            
Tủi phận vô duyên ghẹo má hồng
Thậy kệ  Tày Tàu âu mấy gã
 Mặc cha Mỹ Pháp  ấy vài ông
Chả thèm lựa chọn chi thêm nhọc
Vớ vội  người ta … được bế  bồng

                      TÚ GÂN

Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

KHỔ ĐỜI


Cuộc sống bình yên ai cũng yêu
Dẫu cho gian khổ khó trăm chiều
Vẫn chưa biết đủ lòng không thỏa
Những muốn lắm điều dạ chửa xiêu
Hễ đứng núi này trông núi nọ
Của tiền càng lắm lại càng kiêu
Lòng tham vô đáy sâu tâm tưởng
Cuồng vọng  khát khao chuốc khổ nhiều

                      TÚ GÂN

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

BỐN CÁI MONG CỦA THẦY PHÁN


Làm nghề thầy ký với thầy thông
Sống ở trên đời có bốn mong
Mong tháng chóng qua tiền chóng lãnh
Mong giờ mau hết việc mau xong
Mề đay trông được dăm mười chiếc
Lương bỗng mong tăng sáu bảy đồng
Hãy tạm thời nay mong thế thế
Còn bao mong nữa xếp bên lòng

                      TÚ MỠ

              HỌA

CÁI MONG CỦA THẦY GIÁO

Thầy giáo ngày nay hẳn suốt thông :
Chỉ tiêu thành tích ! … Những hằng mong
Cán cân đạo đức không nghiêng chếch
Cái giá  vinh thân  thế cũng xong
Gắn bó  thủy chung duy sự nghiệp
Vị tha ưu ái chỉ tâm đồng
                        Đưa đò một kiếp đong son sắt
Lưu lại nhân gian một tấm lòng

                      TÚ GÂN



Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

ĐẠO ĐỨC GIẢ



Hỏi lão đâu ta ? lão ở Liêm
Trông ra bóng dáng đã hom hem
Lắng tai non nước nghe chừng nặng
Chớp mắt trăng hoa giả cách nhèm
Cũng đã sư mô cùng đứa trẻ
Lại còn tấp tểnh với đàn em
Xuân thu ướm hỏi đà bao tá ?
Cái miếng phong tình vẫn chửa khem

                            TÚ XƯƠNG 
              HỌA

      ĐẠO ĐỨC GIẢ

Lão đã về hưu nổi tiếng « liêm »
Lưng còng gối mỏi dáng hom hem
Tình xuân hưng phấn ươm chừng mộng
Mắt sáng tinh nhanh giả cách nhèm
Lén lút tòm tem câu cháu bé
Lẳng lơ dan díu chớp đàn em
Phong tình một kiếp … âu chua thỏa
Lậu, Aids kinh hoàng chẳng biết khem

                              TÚ GÂN

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

CÁI SỰ ĐỜI


         CÁI SỰ ĐỜI

     “   Sự đời như cái lá đa
Đen như mõm chó chém cha cái sự đời   “

Ai có biết  chăng cái sự đời
Sự đời trân tráo hớ hênh phơi
Càng phơi càng thắm duyên nhân thế !
Thế phiệt thế gia  nhuyễn thói đời
                        Thiên cổ  tiền nhân ngao ngán ngẫm
 Muôn đời hậu thế đắn đo khơi
 Muôn hình vạn trạng luôn xoay chuyển
 Xấu tốt đan xen cái sự đời


                      TÚ GÂN


Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

KHUYÊN AI KÉN VỢ


Lấy vợ khuyên ai kén vợ hiền
Kén người đức hạnh bậc chân chuyên
Tốt duyên gặp được người như nguyện
Giá nọ nhà vàng đúc cũng nên

Lấy vợ khuyên ai kén vợ xoàng
Cần chi giàu có với quan sang
Quý hồ nội trợ tề gia giỏi
Cái cảnh gia đình mới vẻ vang

Lấy vợ khuyên ai cốt chữ tình
Xin đừng vụ lợi chớ ham danh
Mấy người tiểu kỷ, vì danh lợi
Khó trọn cùng nhau nghĩa tử sinh

Lấy vợ không nên lấy vợ giàu
E rằng ỷ của lại khinh nhau
Hổ thay cái tiếng nhờ lưng vợ
Tiếng ấy anh hùng có chịu đâu

Lấy vợ không nên lấy ả đầu
Hoa tàn nhị rữa tiết còn đâu
Chỉ quen nghề nghiệp nhà son phấn
Chẳng trách phương ngôn đã có câu

Lấy vợ không nên lấy vợ nhiều
Một bà thôi cũng đủ thương yêu
Ai về nhắn nhủ phường tham thịt
Cả lẻ làm chi tổ ỷ eo

                         TÚ MỠ              

              HỌA

     KHUYÊN AI KÉN VỢ

Lấy vợ phải chăng lấy vợ hiền
Mẫu người đức hạnh, gái chính chyên !?
Ngày nay khác hẳn thời xưa cũ
 Không  ’’ dữ ’’ làm ăn chẳng có nên

Lấy vợ không nên  lấy vợ xoàng
Chỉ cần giàu có với cao sang
Suốt đời hưởng thụ không lo lắng
                     Vui thú trên đời mới vẻ vang

Lấy vợ chớ nên nghĩ đến tình
Càng nhiều ly dị mới vang danh
Khi vui thì ở, buồn đi tuốt
Hết bạc hết tiền hết tử sinh

Lấy vợ thì nên lấy vợ giàu
Cần chi lo sợ nó khinh nhau
Thợ đào bậc bảy trong hầm mỏ
Kinh nghiệm đầy mình có kém đâu

Lấy vợ có nên lấy ả đào ? !
Thúy Kiều thuở trước có sao đâu ?
Lỡ mang bệnh aids thì ta chết
                     ’’ Đá biết tuổi vàng ’’ sách có câu

Lấy vợ khuyên ai lấy vợ nhiều
Bà này hất hủi chẳng thương yêu
Bà kia an ủi  lo chằm sóc
Có nghĩa gì đâu  chuyện ỷ eo

                      TÚ GÂN

Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

CHÊ BẠN LẤY VỢ BÉ


Ông này mê gái thực là mê
Thím khách già kia cũng gớm ghê
Mới hỏi ra chừng chê ít bạc
Gần cheo toan sự trả cheo về
Mấy kỳ văn khó sao làm được
Một sợi tơ hồng chẳng biết vê
Lo việc ai bằng ông bạn Bát
Những còn nhăn nhó sự nhiêu khê

                          TÚ XƯƠNG

                   HỌA

  MỪNG BẠN LẤY VỢ BÉ

Mấy sợi râu còi vê đến mê
Mắt thời liếng láo liếc nhanh ghê
Một bà cân nhắc chừng chê ít
Hai ngả phân minh vụng lối về
Ngày trước sắc son vun chí đắp
Bây giờ tức tối bứt râu vê
Nhà luôn vui vẻ, tuồng xưa diễn
Hạnh phúc thăng trầm duyên khét khê

                           TÚ GÂN


Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

GIẬN CHỒNG MÊ XEM HÌNH SEX


Móc phắt con ngươi để hết nhìn
Xem sao mê mệt  ... mắt tinh nhanh
Người ta có khác chi tui hữ ?
Phận gái thường khi nhẹ đức tin !
Cũng vú cũng mông căng nhựa sống
Hí ha hí hửng rực hương tình
Nguồn xuân hơ hớ trong tui dậy
Quái lạ, sao ông chẳng chịu nhìn ? !

                       TÚ GÂN


Thứ Tư, 16 tháng 5, 2012

ÔNG TRẺ GIÀ


                        Ngược đời có những hạng “ ông ranh ”
Đạo mạo làm ra mặt lão thành
Trước mắt lomg lanh đôi kính trắng
Dưới cằm lúm phún sợi râu xanh
Đứng ngồi khệ nệ oai nghiêm giả
Ăn nói màu mè đạo đức tuênh          
Động hé môi ra là … thở hắt !
                        Than cho thế thái với nhân tình

                                    TÚ MỠ

              HỌA


       ÔNG TRẺ GIÀ

Trời sinh chi những cái thằng ranh
Tuổi mới bước qua ngưỡng trưởng thành
Đĩnh đạc trông đời đôi kính trắng
Ngại ngùng che phận tuổi xuân xanh
Nói cười cẩn trọng chừng ra vẻ
Đi đứng nghiêm trang rõ  hẳn tuềnh
Rỗng tuếch ! … học làm cao yếm thế …
Biết chi thế thái với nhân tình !


                            TÚ GÂN



Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

THÓI ĐỜI


Người bảo ông điên ông chẳng điên
Ông thương ông tiếc hóa ông phiền
Kẻ yêu người ghét hay gì chữ
Đứa trọng thằng khinh chỉ vị tiền
Ở bể ngậm ngùi cơn tới lạch
Được voi tấp tểnh lại đòi tiên
Khi cười khi khóc khi than thở
Muốn bỏ văn chương học võ biền

                            TÚ XƯƠNG

                   HỌA

           THÓI ĐỜI  

Mình muốn điên, nhưng chẳng được điên
Ai chê, ai trách cũng không phiền
Khinh đời thương kẻ  sao non chữ
Ngạo thế khen ai những lắm tiền
Có cấy còn trông mùa gặt mới
Thừa tiến chưa hẳn dễ mua tiên
Thằng khinh đứa trọng mồ cha nó
Chẳng chuộng văn chương thích võ biền !

                           TÚ GÂN


Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

LẠI BỊ TRỜI ĐÀY




Đêm thanh khiết buốt du dương trầm bỗng
Sóng Ngân Hà xao xuyến vọng âm âm
Chốn thâm cung trở mộng ngẩn ngơ lòng
Bừng tỉnh giấc Ngọc Hoàng da diết ngấm

Giọng ai chuốc dư âm mềm vương vấn
Khói hương trầm thắm quyện lắng suy tư
Hồn thơ dâng man mác nhuốm phong trần
Tình vướng đọng rứt ray niềm lữ thứ

Tiếng ngâm ấy bỗng vụt nhiên tắt ngấm
Cả Thiên đình chìm đắm  cõi mộng  mơ
Lòng bâng khuâng những tiên nữ âm thầm
                        Ôm nuối tiếc khát khao ghìm vô cớ

                        Từ trần giới trăng điểm tô sức sống
                         Thiên sứ về bụi thế ướm hài văn 
 -   Một trích tiên lưu lạc có ai bằng
            Tâu Bệ hạ … chốn Dương gian thắm mộng
                        Thơ với rượu  chứa chan hòa trăng gió
                         Mãi quên đời không vướng bận hư vô
                         Kiếp lưu đày ngộ bình thản lạc quan
 Men ngấm giọng nguồn thơ tuôn lai láng
 Giọng ngâm hắn âm vang truyền sức sống
Tấm chân tình man mác vọng hằng đêm


-  Này Thiên Tào mau tra sổ xét xem
                        -  Bẩm Bệ hạ quả có tên tiên tử
                        -  Các Tiên nữ xuống trần gian xem thử
                        Vời hắn lên bày tỏ cạn tâm tư

                         Tiên nữ buồn quỳ lạy  trước Thiên nhan
                         -  Bẩm Thượng Đế hắn không về Thượng giới
                         Say ngất ngưởng  thơ ngâm tràn chẳng chán
                         Miệng mỉm cười – Đời đáng chán – không vơi 
             -  Hỡi Thiên Lôi, các Chư tướng nhà trời
                         Kéo binh mã khép vòng vây truy bắt
                         Nguyễn Khắc Hiếu được chư tiên giải tới
                         Những đang say bí tỉ … tít cung thang

                         Với gia tài vỏn vẹn chẳng gì hơn
                         Những tác phẩm sắt son ươm hoài bảo
                         Hiếu tỉnh dậy ngạc nhiên trông tứ hướng
                         Chợt nhận ra cảnh cũ tự khi nào

                         Lòng nao nao cố dấu vẻ ưu sầu
                         Ngọc Đế giận nghiến răng: - Sao quá trớn ?
                         Chốn hạ giới phải đâu vuông đất xấu
                         Không tu tâm dưỡng tính bản thân nhờ
                         Rượu với thơ, thơ rượu luống luông tuồng
                         Vô tích sự uổng oan đời hoang phí

Nhìn đống sách Ngọc Hoàng chưa yên chí
Đã bao năm xa cách biết đâu chừng
Nhiễm thói đời quên cách sống  Thiên cung
Bao triết lý thấm nhuần xưa ... chỉ uổng !

Hắn muốn nói chi ? …Sách viết những gì ? …
Thử xem sao chẳng muộn
-  Truyền Nam Tào dâng đến trước án thư

Mắt Ngọc Hoàng sáng quắc trĩu buâng khuâng
Tâm khẽ gợn xuyến xao lòng xúc động
Văn trác tuyệt thắm công phu, tinh tấn
Thơ xuất thần mọi thể thảy tinh thông

 -  Mang rượu ngon thi sĩ điểm ấm lòng
Để nhấp giọng ngâm thơ ta thưởng thức
Dàn nhạc  xướng quyện hòa âm trải rộng
Xiết bao tình hư thực tỏa muôn phương  

Khối tình con - Lên tám – với Đài gương  
Giấc mộng lớn – Mộng con ... sao thích quá !
Giọng ngâm chuyển cung son gom mộng tưởng 
Thắm tâm tình tuyệt bút kết thăng hoa

Đang vui tươi Ngọc Đế bỗng sa sầm
- Tội quá lớn ! … Luật Trời không dung thứ
Hạn gia tiếp  trăm năm … còn chưa đủ
Với cái NGÔNG đang nẩy lộc đâm chồi !

Các Chư tiên xúc động  chẳng nên lời
Thương Khắc Hiếu Tản Đà, ôm nạn lớn
Ngoài đện ngọc nắng vàng ươm ý mới
Mây  trắng vương hờ hững  chí không sờn

Thượng Đế buồn giọng nhỏ nhẹ nhủ khuyên :
-  Xuống trần thếi đem tài năng xuất chúng
Chữ phượng múa rồng bay nung ý nguyện
Văn phun châu nhả ngọc chí kiêu hùng
Việc  “ Thiên lương “ cả nhân loại  hay cùng
Con quyết chí lập công to chuộc tội
Rồi mai nữa lãng quên đời phóng túng
Con trở về Thượng giới đổi thay ngôi

Các Chư tiên tề tựu trước Thiên môn
Buổi tiễn biệt lâm ly không kể xiết
Một tiên nữ dáng duyên đôi mắt biếc
Tuổi thanh xuân hương sắc độ trăng tròn

Cùng đằng vân đưa thi sĩ xuống trần
Dãy  núi Tản, sông Đà dần hiện rõ
Đây cảnh đẹp trần gian sao hấp dẫn
Khách Thiên đình còn bỡ ngỡ ngẩn ngơ

Trước bức tranh thủy mặc thắm tiêu sơ
Hương ngan ngát sắc hoa ươm chín nắng
Lòng tiên nữ xót xa vương lệ thắm
-  Chốn Thiên đình thiếp vẫn đợi vẫn mong
Nỗi nhớ thương đằng đẵng thấm trong lòng
NGÔNG chỉ để thời gian dài thăm thẳm
Tình vạn dặm sầu đong tê tái mộng
Gió thu về  man mác đọng bên song
Yêu thiết tha và chàng có biết không ?
Hồn chết lịm tâm hướng về trần giới
Hy vọng mãi chất chồng thêm hy vọng
Phút tương phùng sâu lặng lẽ chơi vơi …
Đã một lần lỡ rơi vỡ văn bôi
Mang trọng tội hạn lưu đày sắp hết
Nay tiếp đến thêm tội NGÔNG ra phết
Trời cao thâm muốn thử thách đôi ta
Thôi chia tay … thiếp chẳng biết nói gì
Hẹn tái ngộ nơi chốn xưa Quần Tiên hội

Lau nước mắt dáng hương nương bịn rịn
Tiếng sấm dồn thúc giục thắm chia ly
Tiên nữ khuất dần … trời vội trút mưa ngâu
Nguyễn Khắc Hiếu  gục đầu thổn thức …

                                        TÚ GÂN