Lấy vợ khuyên ai
kén vợ hiền
Kén người đức hạnh
bậc chân chuyên
Tốt duyên gặp được
người như nguyện
Giá nọ nhà vàng đúc
cũng nên
Lấy vợ khuyên ai
kén vợ xoàng
Cần chi giàu có với
quan sang
Quý hồ nội trợ tề
gia giỏi
Cái cảnh gia đình
mới vẻ vang
Lấy vợ khuyên ai
cốt chữ tình
Xin đừng vụ lợi chớ
ham danh
Mấy người tiểu kỷ,
vì danh lợi
Khó trọn cùng nhau
nghĩa tử sinh
Lấy vợ không nên
lấy vợ giàu
E rằng ỷ của lại
khinh nhau
Hổ thay cái tiếng nhờ
lưng vợ
Tiếng ấy anh hùng
có chịu đâu
Lấy vợ không nên
lấy ả đầu
Hoa tàn nhị rữa
tiết còn đâu
Chỉ quen nghề
nghiệp nhà son phấn
Chẳng trách phương
ngôn đã có câu
Lấy vợ không nên
lấy vợ nhiều
Một bà thôi cũng đủ
thương yêu
Ai về nhắn nhủ
phường tham thịt
Cả lẻ làm chi tổ ỷ
eo
TÚ MỠ
HỌA
KHUYÊN AI KÉN VỢ
Lấy vợ phải chăng
lấy vợ hiền
Mẫu người đức
hạnh, gái chính chyên !?
Ngày nay khác hẳn
thời xưa cũ
Không
’’ dữ ’’ làm ăn chẳng có nên
Lấy vợ không
nên lấy vợ xoàng
Chỉ cần giàu có
với cao sang
Suốt đời hưởng thụ
không lo lắng
Vui thú trên đời mới vẻ vang
Lấy vợ chớ nên
nghĩ đến tình
Càng nhiều ly dị
mới vang danh
Khi vui thì ở,
buồn đi tuốt
Hết bạc hết tiền
hết tử sinh
Lấy vợ thì nên lấy
vợ giàu
Cần chi lo sợ nó
khinh nhau
Thợ đào bậc bảy
trong hầm mỏ
Kinh nghiệm đầy
mình có kém đâu
Lấy vợ có nên lấy
ả đào ? !
Thúy Kiều thuở
trước có sao đâu ?
Lỡ mang bệnh aids
thì ta chết
’’ Đá biết tuổi vàng ’’
sách có câu
Lấy vợ khuyên ai lấy
vợ nhiều
Bà này hất hủi
chẳng thương yêu
Bà kia an ủi lo chằm sóc
Có nghĩa gì đâu chuyện ỷ eo
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét