Chẳng khôn cũng biết một hai điều
Chẳng tội gì hơn cái tội nghèo
Danh giá dường này không lẽ bán,
Nhân duyên đến thế hãy còn theo,
Tấm lòng nhi nữ không là mấy,
Bực chí anh hùng lúc túng tiêu.
Có lẽ phong trần đâu thế mãi
Chốn này tình phụ, chốn kia yêu
TÚ XƯƠNG
HỌA
NGHÈO
Vinh nhục dại khôn hẳn mọi điều
Chẳng qua thân phận thắm duyên nghèo
Tội tình ác nghiệt buông còn vướng,
Khinh trọng nuông chìu kết bám theo,
Chí cả người đâu ôm tủi hổ,
Lòng son ai nỡ bán chi tiêu.
Đường đời vạn nẻo chông gai chắn
Thanh thản tâm hồn mặc ghét yêu
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét