Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

LẠ ĐỜI


                                                  
                       Người ta cử tạ bằng tay
                      Chứ ông cử tạ bằng cái chi đây hỡi trởi !!!
                      Hỏi ông ông chẳng trả lời
                      Nâng lên hạ xuống đã đời sướng chưa ?
                      Trời còn khi nắng khi mưa
                      Đời còn nhiều chuyện dễ ưa thế này
                      Kể ra lắm lạ khá hay
                      Lần tay thử tính mấy ai đã từng
                      Thôi thôi ông hãy tạm ngừng
                      Mấy bà thấy thế lăn đùng chết ngay !
                      Chết vì chịu chẳng nổi !!! … á …ay !!! …
    
                                     TÚ GÂN              

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

BÌNH ĐỊNH

Bảo tàng Quang Trung


                 Đây là chốn nương mây và cậy nguyệt
                 Đang chờ xe, sông nước ước mơ thuyền
                 Tịch dương liễu không biết mình đang biếc
                 Tương tư trời tương tư, nhạc triền miên
                 
                  Mây nổi đó những hồn chừng xa xứ
                  Trắng cô liêu trắng mộng hồ xa nao ?
                  Xe lỗi hẹn với người trong lữ thứ
                  Những cánh thuyền muôn dặm cũng hư hao
   
                  Ôi Bình Định mây chia trời cách biệt
                  Những buâng khuâng trong giá lạnh sương hoa
                  Nhà ngơ ngẩn những tường vôi keo kiết
                  Nam quách sầu, Đông phố quạnh, Tây môn xa

                  Cây lặng lẽ gượng làm bầy hải đảo
                  Thuyền bồ câu nghiêng buồm trắng trôi ven
                  Tâm chiêu mộ nổi trên dòng nước Đạo
                   Rượu ân tình – Bình Định – xứ lên men

                   Đường lăng lắc chảy trong quầng nắng nhạt
                   Nhớ thương từ vườn chuối nuối nương dưa
                   Giấc Trang Tử đêm vầy theo hội hát
                   Cuối đôi làng xam xám dệt tơ mưa

                   Ôi Bình Định tự thanh cao trao gửi
                   Buồn xế tà qua mấy cửa rêu xanh
                   Nơi đến đọng những vũng chiều lạnh đọi
                   Buổi trăng gầy, gió lạnh, xuống mong manh

                   Đây tôi sống trong thâm nghiêm thánh thất
                   Đèn lưu ly hao sáng mộng tràn đầy
                   Lan can đó xuống dần từng bậc bậc
                   Hồn cuộn dần bậc bậc, khói hương xây

                   Hồn tôi loãng trên bệ vàng thếp chảy
                   Cùng hồn trưa quấn quýt lấy giao lân
                   Tám phương bạn – chợp hàng my – mộng thấy
                    Xứ tâm tình, vàng rộn lá thu phân

                    Nhánh tòng bá có đau vì xứ sở
                    Chớ quặn mình thêm nức nở hồn tôi
                    Không được sống – xin cho cùng được thở
                    Vạn lý tình trong gió ngọt xa xôi

                    Trời Bình Định có thương Em lẻ chiếc
                     Em nằm thương xanh biếc của trời buồn
                     Trên vầng trán hằn thơ lên vọng nguyệt
                     Trăng còn nương thuyền nhạc khuất trong sương

                      Hoa tư tưởng phân thân chìu gió trãi
                      Trời hoa tiên hồ hải nói trong tâm
                      Ôi Bình Định sao nằm trong mãi mãi
                      Đĩa dầu vơi, tim cháy ngọn âm âm … ?

                                YẾN LAN

Chùa Thập Tháp


                       HỌA   

 
                               BÌNH ĐỊNH

                                                Mộ Hàn Mặc Tử

            Hồn quặn lả chuyển vần nương bóng nguyệt
            Trĩu hương trăng thiêm thiếp lịm duyên thuyền
            Thắm mưa nắng dạn dày con sóng biếc
            Đêm thanh bình lay động giấc cô miên
           
            Ai giác hải ai thiên nhai  viễn xứ
            Ai tha hương lưu lạc dạ nao nao
            Đời phiêu bạt vấn vương tình lữ thứ
            Tâm hướng về cố quận mộng hư hao

            Trời Bình Định  muôn trùng thôi cách biệt
            Đêm mông lung sao sáng kết đơm hoa
            Nhung nhớ quá lòng dấy lên keo kiết
            Níu kéo từng ký ức dạt phương xa
           
            Cù Lao vẫn ươm Xanh hồn hải đảo
            Tháng năm dài vương vấn mãi trôi ven
            Thiện ác lẫn chưa rạch ròi Đời – Đạo
            Cò cây từng nhiễm sương gió lên men

            Chùa Thập Tháp tiếng chuông chìm nắng nhạt
            Thắm nâu sòng, kinh kệ, luyến rau dưa
            Thành Hoàng Đế thăng trầm gom vết tích
            Bể dâu đời luôn xoay chuyển nắng mưa

            Hồn xưa cũ những thâm trầm trao gửi
            Dấu hoang liêu vương vấn khoảng trời xanh
            Những ngọn tháp nghiêng mình nghe nắng gọi
            Quá khứ buồn ngao ngán trải mong manh
           
            Lụy danh lợi nhục vinh hao tổn thất
            Thói đời luôn lạnh nhạt đắp vơi đầy
            Lớp đá cũng chắt chiu từng thứ bậc
            Bãi Trứng chiều sóng dội nắng nghiêng xây

            Tình mong đợi  sợ yêu thương lan chảy
            Chắp đớn đau chuốc đồng bệnh tương lân
            Hàn Mặc Tử mộ xưa nào mộng thấy
            Trăng lõa lồ thơ lịm buốt thu phân

            Hồn sông núi loang nạm vàng xứ sở
            Anh linh xưa vương vấn đượm hồn tôi
            Trống trận thúc ngập cờ đào áo vải
            Điện Tây Sơn còn đó ngỡ xa xôi

            Chân trời thắm phận lẻ loi đơn chiếc
            Sóng Côn giang nuối tiếc gợn u buồn
            Mai Xuân Thưởng lăng dát vàng ý nguyệt
            Tiếng vạc chìm tâm sự lắng trong sương

           Ôi Bình định nhớ thương về lan trải
           Bóng quê hương ngời lưu luyến trong tâm
           Dẫu cho đến mai sau và mãi mãi
           Lòng kẻ về … nhạc khúc đọng thang âm


                                                    TÚ GÂN 


                                Lăng Mai Xuân Thưởng

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

BIẾC RẦU ! NÓI MÃI CHÁN GƠ !

Hoàng hôn trên sông Côn

XƯỚNG

Mai kia mốt nọ có ai vờ
Nẫu biếc nẫu rầu đững có chơ
Im lặng nẫu cừ dâng xứ nẫu
Nói ra nẫu mếnh đất Bình Khơ
Hầm Hô đá trải chu cha … thích
Linh Đỗng mây treo phái quá … mơ
Dẫy hã ai dìa cho ké dí
Tấu nẳm trằng trọc nhớ quơ gơ

                            ĐỒ BÌ
                           HỌA 
                 
TRÁCH NGỪ LẪU HẸN

Thờ thốt ngày xưa nẫu hẹn vờ
Kợ đời nẫu chịu nẫu cừ chơ
Dẫy mà trái quảy nghe muồi khét
Thâu dậy lỡ rầu niếm dị khơ
Kiên Mỹ bàu sen hoa trắng …  thích
Đá Hàng bãi các nước trong … mơ
Người đi biềng biệc quênh lời cũ
Chót lữ đầu mâu nghĩ thấy gơ

                            LÊ KHA

                        HỌA                   
                                  BẠC TÌNH

Ma đưa vỉ xúi dắt ông vờ
Cạn kiệt bạc tiền bị nó chơ
Thở trước ăn dầm quài Vảng Ngãi
Bây dờ nằm dạ dứ Bình Khơ
Tui nghèo với xấu ông xa lánh
Nẫu đẹp lại giàu ông thích mơ
Bỏ quợ bỏ quơ say của lạ
Cùng đường mới vay lại hay gơ


                             TÚ GÂN

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

GIẢI PHẨU



               Một bệnh nhân đưa nhanh vào phòng mổ
               Đang rỉ rên ôm khoang bụng quặn đau
               Vị bác sĩ nét mặt giàu khắc khổ
               Vẫn âm thầm lựa chọn kéo cùng dao

              Trong khoảnh khắc những đường khâu kết chặt
               Sự sống còn như xếp đặt trong tay
               Bệnh nhân chỉ lặng nhắm nghiền đôi mắt
               Khi đưa ra phòng hồi sức mới hay

               Cái của quý !… Ối ! … phải chăng bị cắt
               Khúc ruột thừa tự vỡ vắt bên trong
               Lần tay xuống thử sờ xem mới chắc
               Quý chu cha ! … sấm chớp dậy trong lòng

                             TÚ GÂN

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

PHƯƠNG PHÁP MỚI



                                                  
Người đời dụng thị giác
Quan sát thật tinh tường
Vật mẫu thường vô giác
Nhưng mà thắm mến thương
                       
                          
                              Để phân miền tối sáng
Để ước lượng nông sâu
Xếp tươi màu thắm mảng
Giá trị sẽ nâng cao

Riêng em dụng xúc giác
Không phải mắt em mù
Chỉ dùng phương pháp khác
Tuy vất vả công phu

Sờ mó nhưng kết quả
Hơn nhìn ngắm ngâm nga
Nét vẽ nhuần nhuyễn quá
Tình đời vương thiết tha

                                      TÚ GÂN             

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

ĐÊ MÊ



Hễ xáp vào nhau thôi hết chê
Thất thần nửa tỈnh nữa như mê
Lời sao rót mật tươm hương sắc
Ý ngỡ trao duyên vọng ước thề
Vạn thuở yêu thương tròn quyến luyến
Muôn đời già trẻ lụy đê mê
Làm sao biết được mình đang vắt
Đang vắt sữa bò hay sữa dê ??? ! ! !...

                                                    TÚ GÂN

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

BIỂU ĐẠT TÌNH CẢM



Tiếng hát cung đàn vọng thiết tha
Ánh đèn sân  khấu dệt thêu hoa
Tài năng điêu luyện khơi tâm tưởng
Nhan sắc kiêu sa đắm mặn mà
Xúc cảm tràn dâng ươm sức sống
Tình thương ấp ủ đượm hương hoa
Ấm lòng khán giả say vương vấn
Một khúc tình ca thắm đậm đà

                                                    TÚ GÂN

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

ĐỒNG SÀNG DỊ DỤC


Chồng càng thoải mái càng sung sức
Vợ mãi hoang mang  mãi chán chường
Học hỏi quyết tâm dồi kiến thức
Tâm tình  vun đắp chắp yêu đương
Hoài công vô vọng hờn trang trải
Ấm ức miên man giận nhún nhường
Đó vỏ quýt dày đây móng nhọn
Kia từ, nọ hảo  chẳng ai hơn

                                                    TÚ GÂN

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

NHỤC HÌNH


Những đấng mày râu có sướng không ?
Cưới nhằm sư tử xứ Hà Đông !
Mãi ham của lạ lòng thêm lú
Vốn lụy tình riêng ý thắm nồng
Sự thế chẳng ngờ non núi lở
Tình đời không tưởng đất trời long
Nhục hình khủng khiếp ! …  thôi xin tởn
Xuống tóc đi tu thoát kiếp chồng

                                                TÚ GÂN

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

TƯỞNG NHƯ MÂU THUẪN



Con khôn lớn từng ngày mong mỏi
Lớp thời gian thay đổi không ngưng
        Mẹ cha hớn hở vui mừng
Trông con đi đứng vững vàng khôn ngoan
Chăm sóc kỹ lo toan mọi việc
Quên thân mình chi kể gian nan
       Dìu con từng bước hiên ngang
Dạy con từng tiếng âm vang cõi đời
Giờ con đã biết chơi biết chạy
Lòng nở hoa nhưng mãi chưa yên
       Tâm tư vướng nặng ưu phiền
Sợ con quậy phá láng giềng không vui
Sợ vấp ngã … sợ thôi đủ thứ ! …
Nên nén lòng gìn giữ quí hơn
       Đứng yên cho chí không sờn
Lặng yên tâm tưởng vững bền hanh thông

TÚ GÂN

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

NHỮNG ĐÔI MẮT



Những đôi mắt ngây thơ thắm đượm
Nét hồn nhiên mơ ước tuổi thơ
Trong tương lai sâu thẳm mong chờ
Lòng son trẻ mơ hồ vọng lại


Những đôi mắt mộng mơ lả dại
Cả trời thu bừng dậy xuyến xao
Thắm hương xuân chín ửng má đào
Lòng háo hức ngọt ngào duyên ý


Những đôi mắt u hoài thất chí
Nỗi ẩn tình ngập ngụa đau thương
Đáy nhân gian lắng đọng vô thường
Cầu lỗi nhịp đoạn trường trĩu  bước


Những đôi mắt từ muôn kiếp trước
Vốn thiên hình vạn trạng chuốc hư vô
Thói đời luôn tô điểm cơ hồ
Đời vẫn đẹp mặn mà vô thức


TÚ GÂN
                                                                                 

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2012

CÁC CỤ CÓ CÂU




 Các cụ có câu
 Các cậu có cu
 Cho tớ ngắm lại
 Chớ to ngại lắm !
 Cai nhọp cai dù
 Cọp nhai cu dài
 Ngẩn ngơ cu ngắn
 Ngơ ngẩn cắn ngu
 Cơ hồ tái luộc
 Cô hờ tuốt lại
 Nhổng đầu thiên thu
 Nhẩu đồng thu thiên
 Bỡi cho ái lậm
 Bõ chơi ấm lại
 Thời đắm xanh xuân
 Thắm đời xuân xanh

              TÚ GÂN

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

NON TÂY ÁO VẢI CỜ ĐÀO


Ánh đuốc hồng xuyên suốt bóng đêm
Hương hoa thiên lý trải quanh thềm
Nghiêm trang cung kính nghiêng mình lễ
Chủ khách ân cần thắm thiết thêm

Bức hoành chễm chệ giá thanh cao
Liễn đối sánh đôi đính nghĩa đào
Phảng phất hương trầm vương vấn quyện
Mơ màng ánh nến gợn chiêm bao

Bộ trường kỷ cũ phân ngôi thứ
Trĩu trĩu tâm tư chén rượu đào
Ngại ngùng chiếc bóng chao tâm sự
Khách bỗng nghe lòng vọng xuyến xao

Ví dù châu báu chắp yêu thương
Chưa sánh tha phương thắm dặm trường
Sóng gió khôn ngăn tình hội ngộ
Chân thành ghi khắc nghĩa trùng dương

Khách ngước nhìn lên vương thiết tha
Một trang nam tử ẩn tài hoa
Trán cao mắt sáng ngời cương nghị
Thân dọc vai ngang ấm phước nhà

Diện kiến hôm nay mới tỏ tường
Đáp tình Biện Trưởng trải niềm thương
Trầu nguồn son sắt hương nồng thắm
Sưởi ấm lòng muôn vạn dặm trường

Vó ngựa xa xăm tưởng lắng chìm
Nỗi niềm mong đợi lịm trong tim
Người về sương gió mềm vương vấn
Đẫm nét phong trần chững chạc thêm

Mừng vui thi lễ …. thắm hàn huyên
Trăng gác đầu non,điểm ảo huyền
Xao xác canh gà  thêm quyến luyến
Cơ hồ tâm sự trải triền miên ….

Rượu thắm mềm môi dệt vận thơ
Trí mưu gom gọn mấy quân cờ
Ai người cái thế,thâm thao lược
Ai kẻ anh hùng chuyển uóc mơ ! ….

                                                   ( còn nữa )

                                                    TÚ GÂN

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

TRƯỜNG CA NON TÂY ÁO VẢI CỜ ĐÀO


Côn giang mây nước thắm tơ duyên
Man mác sương khuya lạnh ước nguyền
Lơ lửng trăng treo niềm cố sự
Mái chèo khua sóng lụy truân chuyên

Bến vắng đìu hiu luyến mộng vàng
Hãi hùng cánh vạc xé không gian
Bờ lau thức giấc mềm xao xuyến
Vó ngựa băn khoăn nhuốm trễ tràng

Dưới lũy tre nghiêng bóng ảo huyền
Khoang thuyền trăn trở giấc cô miên
Tình thu phong kín niềm tâm sự
Dế vọng trường ca gió khẽ truyền

Ngựa nép bên ghềnh đá trắng phau
Dâng thư lặng lẽ cúi chào nhau
Thuyền xuôi nỗi khách ngùi sương gió
Ngựa ruổi lòng ai đắm dạt dào

Rồi một đêm sâu thẳm hững hờ
Thuyền còn dan díu bến hoang sơ
Khách thương gắn bó câu chung thủy
Gác mái buông neo rén xuống bờ

Khắc khoải canh khuya ngỡ mỏi mòn
Đầu thôn trống điểm dội sườn non
Bờ hoang đóm trải tình lai láng
Tiếng sáo u hoài thoảng véo von

Lạc lối sao trời ngơ ngác vương
Áo người đưa đón đẫm mù sương
Giật mình khách sửa vành khăn lại
Lên ngựa nâng cương cuốn bụi đường
                 
                              ( còn nữa )

      TÚ GÂN