Hoàng hôn trên sông Côn
XƯỚNG
Mai kia mốt nọ có ai vờ
Nẫu biếc nẫu rầu đững có chơ
Im lặng nẫu cừ dâng xứ nẫu
Nói ra nẫu mếnh đất Bình Khơ
Hầm Hô đá trải chu cha … thích
Linh Đỗng mây treo phái quá … mơ
Dẫy hã ai dìa cho ké dí
Tấu nẳm trằng trọc nhớ quơ gơ
ĐỒ BÌ
HỌA
TRÁCH NGỪ LẪU HẸN
Thờ thốt ngày xưa nẫu hẹn vờ
Kợ đời nẫu chịu nẫu cừ chơ
Dẫy mà trái quảy nghe muồi khét
Thâu dậy lỡ rầu niếm dị khơ
Kiên Mỹ bàu sen hoa trắng … thích
Đá Hàng bãi các nước trong … mơ
Người đi biềng biệc quênh lời cũ
Chót lữ đầu mâu nghĩ thấy gơ
LÊ KHA
HỌA
BẠC TÌNH
Ma đưa vỉ xúi dắt ông vờ
Cạn kiệt bạc tiền bị nó chơ
Thở trước ăn dầm quài Vảng Ngãi
Bây dờ nằm dạ dứ Bình Khơ
Tui nghèo với xấu ông xa lánh
Nẫu đẹp lại giàu ông thích mơ
Bỏ quợ bỏ quơ say của lạ
Cùng đường mới vay lại hay gơ
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét