Tuổi trẻ băng đồng đi hái hoa
Tặng em ngấp nghé chực quanh nhà
Người không ra đón hoa dần héo
Héo cả làn mây đỉnh núi xa
Không trách ai đâu chỉ trách mình
Dáng nghèo, lam lũ dáng thư sinh
Bó hoa đơn giản, hương đồng nội
Lầu gác, ai đâu dễ động tình
Trở lại cành trơ tự hổ ngươi
Giá hoa còn đấy, hẳn đang tươi
Vụng về đến phải vô duyên vậy
Bỡi hiểu hoa thôi, chẳng hiểu người
Bỡi hiểu hoa thôi, chẳng hiểu người
YẾN LAN
HỌA
TẶNG HOA
Đài các yêu kiều thắm kiếp hoa
Hương phô ngan ngát quyện quanh nhà
Đời quên trăn trở duyên hong chín
Mộng ước đong đầy nỗi nhớ xa
Tôi vẫn đắn đo giữ phận mình
Lạc loài đơn độc kiếp phù sinh
Chút duyên chắc lọc bao tinh túy
Lắng đọng trong tim bấy nghĩa tình
Lòng những như còn dễ hổ ngươi
Nhẹ nhàng cắt vội nhánh hoa
tươi
Hiến dâng tâm sự không toan tính
Em khóc nâng niu mộng của người
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét