Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

NẮNG MAI


Bóng đêm tan trên đồng xanh vô tận
Nắng trời bay phấp phới bọc muôn cây
Chốn cao xa, trên trán trời không giới hạn
Làn tóc mây đùa giỡn bảo nhau bay

Cả vũ trụ biến dần ra ánh sáng
Nước sông Linh hòa lẫn nắng trời tươi
Nắng trời tươi, tưng bừng bay tản mạn
Gợi lòng ta bao dấu vết xa xôi

Ta vẫn thấy hồn ta buồn ủ rũ
Và cõi lòng dày đặc bóng đêm mờ
Vì, bạn ơi, trong bao tia nắng rỡ
Tia nào đâu rơi tự nước Chàm ta ?

                      CHẾ LAN VIÊN

HỌA


                                         NẮNG MAI

Sâu hun hút  khoảng không gian vô tận
Nắng huy hoàng rực rỡ nạm muôn  cây
Bao lá úa vơi niềm riêng vô hạn
Vạn ánh hồng tươi thắm đuổi nhau bay

Cả sự sống bừng lên trong nắng sáng
Hồn núi sông chan chứa sắc hương tươi
Đời trau chuốc tâm hồn thêm lãng mạn
Mộng tuy gần sao cứ ngỡ xa xôi

Những ngọn tháp sao cúi đầu ủ rũ
Chút tâm tư vương vấn nỡ lu mờ
Hãy nhìn kia muôn ánh vàng rạng rỡ
Đang tô hồng chuốt lục nước Chàm ta

                  TÚ GÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét