Hương tự nơi nào đáp tới hoa
Hay em bên ấy dưới trăng tà
Thấy anh tha thẩn bên vườn lạnh
Hé chút lòng riêng lén gửi qua
Từ ấy theo hương để nhận người
Ngờ đâu hương ấy tự hoa thôi
Ra đi đã hết thời trai trẻ
Dể phải tìm ai để trọn đời
YẾN
LAN
HỌA
ĐỜI HOA
Sương ngã vào lòng những cánh hoa
Long lanh ý đính nhuốm trăng tà
Gió mơn hôn nhẹ, hương e lệ
Ghen với tiết trời lạnh lẽo qua
Dạo ấy lòng vương vấn đến người
Một thời khờ dại quá đi thôi
Hiểu ra mới biết đời đen bạc
Suýt nữa thân em lỡ một đời
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét