Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

NHỮNG NẤM MỒ


Hãy chôn sâu nụ cười trên môi thắm
Hãy giết đi lời hát đáy hầu người
Đừng tìm nữa, của hoa tươi, sắc thắm
Của muôn chim, tiếng ngọc bạn lòng ơi

Vì những phút vui tuổi thêm nhắc tới
Những điên cuồng chôn tận đáy hồn mơ
Những sầu muộn trong thành tim u tối
Trong mắt buồn, hình ảnh buổi ngây thơ

Cả dĩ vãng là chuỗi mồ vô tận
Cả tương lai là chuỗi huyệt chưa thành
Và Hiện tại biết cùng chăng hỡi bạn
Cũng đang chôn lặng lẽ chuỗi ngày xanh !

Trong nắng hè lá tươi đà đổi sắc
Dệt mùa thu sắp đến. Tựa đời ta
Những ngày xanh hùa theo nhau phai nhạt
Dệt tấm màn quàng liệm tấm hồn ta

              CHẾ LAN VIÊN

HỌA
           
             NHỮNG NẤM MỒ

Cỏ dại trải sắc hương ngời ý thắm
Như ấp iu an ủi linh hồn người
Đá bia dẫu thời gian buồn nhạt thắm
Đêm bâng khuâng tiếng dế vọng, người ơi !

Cả dĩ vãng xa xưa đừng nhắc tới
                          Để linh hồn ngây ngất mãi đêm mơ
Xua quỷ dữ dật dờ trong bóng tối
Xây mộng vàng trau chuốt mảnh tình thơ

Trong thế giới âm u sầu bất tận
Dệt tương lai mơ ước sợ không thành
Những linh hồn hoảng lên tìm gọi bạn
Xót xa lòng tím cả chuỗi ngày xanh !

Biết bao nấm mồ hoang giờ đổi sắc
Tiếng hú dài oan khuất xéo hồn ta
Những bứt rứt ma trơi đời vội nhạt
Khắc in sâu tâm khảm đáy lòng ta

                        TÚ GÂN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét