Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

CHIỀU QUÊ


Chiều xuống chim muông nhớn nhác về
Lạnh lùng ôm ấp mảnh tình quê
Chuông chùa thong thả lan theo gió
Tiếng cuốc đưa canh thoảng não nề

Ngõ tối sương phong nhuốm mập mờ
Buồn vương tiếng chó sủa vu vơ
Nhà ai cuối xóm đèn le lói
Vạn vật ngập chìm trong giấc mơ

                  TÚ GÂN

Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

TRỜI CHIỀU


Năm lụn ngày qua thân mỏi mòn
Buồn trông thoi thóp ráng đầu non
Ấm no trước đã không cha mẹ
Thiếu hụt rày thêm khổ vợ con
Lặng lẽ mây trôi làn viễn vọng
Ngập ngừng sương úa giọt hoàng hôn
Trăng non một mảnh tình lưu luyến
Người có như trăng khuyết để tròn

                   QUÁCH TẤN

HỌA

               TRỜI CHIỀU


Rêu luyến lưu phong kín lối mòn
Mây còn vương vấn phủ đầu non
Nỗi niềm tha thiết hồn mơn mởn
Tình tứ mơ màng mộng cỏn con
Lạnh lẽo sương lan mờ nhân ảnh
Ngập ngừng lá rụng tím hoàng hôn
Trăng thề chênh chếch neo tâm sự
Ai nỡ chia ly để chẳng tròn

                  TÚ GÂN

Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

TIẾNG TRỐNG


Trống cầm canh nghe đâu đây nặng trĩu
Trong tha ma dày đặc khí u buồn
Và vô tình, lay động những linh hồn

Bỗng, vội vàng trong bao mồ lạnh lẽo
Liên miên giăng dưới ánh mờ trăng yếu
Những bóng người vùn vụt đuổi bay ra !

Những cô hồn ! Không khí lặng như tờ
Sao thôi rụng. Lá vàng trăng biếng giãi
Giòng Linh Giang nước mờ không dám chảy

Các cô hồn lặng ngắm cõi Hư vô
Rồi đua nhau trở lại trong trăm mồ
Để kinh khủng Trần Gian niềm sộ hãi

       CHẾ LAN VIÊN

HỌA

                 ĐÊM MƯA

Tiếng sấm dội dư âm nặng trĩu
Tia chớp loang xé toạc nỗi u buồn
Trong đêm mưa vất vưởng những linh hồn

Bao đốm lửa ma trơi hờn lạnh lẽo
Khóc nức nở dưới ánh mờ non yếu
Vùng trời khuya đom đóm đuổi bay ra !

Những hồn hoang vụt im lặng như tờ
Gió xào xạc mưa ngớt dần biếng giãi
Thời gian vẫn lạnh lùng êm xuôi chảy

Cả trần gian chìm đắm cõi Hư vô
Người dương gian ai thấu hiểu nấm mồ
Bao bí ẩn dấy lên niềm sợ hãi

                     TÚ GÂN

Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

ÂM THẦM


Từ gió xuân đi, gió hạ về
Anh thường gửi gắm mối tình quê
Bên em mỗi lúc trên đường cái
Hóng mát cho lòng được thoả thuê !

Em có ngờ đâu trong những đêm
Trăng ngà giãi bóng mặt hồ êm
Anh đi thơ thẩn như ngây dại
Hứng lấy hương nồng trong áo em

Bên khóm thuỳ dương em thướt tha
Bên này bờ liểu anh trông qua
Say mơ vướng phải mùa hương ướp
Yêu cái môi hường chẳng nói ra

Độ ấy xuân về em lớn lên
Thấy anh em đã biết làm duyên
Yêu dấu lòng anh ôm hận riêng.

              HÀN MẶC TỬ
HỌA

           ÂM THẦM

Lả bước phiêu du quay gót về
Bóng chiều lan tỏa nỗi niềm quê
Lối mòn rêu phủ xanh xao sỏi
Cỏ dại quanh thềm mọc thoả thuê

Tiếng dế ngập ngừng vọng suốt đêm
Sương khuya phong kín mặt hồ êm
Sao trời lấp lánh trong hoang dại
Lòng bỗng dâng trào nỗi nhớ em

Rặng liễu sau hè nhuốm thiết tha
Chạnh lòng cơn gió lạnh đùa qua
Giật mình hạt móc nghiêng nghiêng rụng
Nhớ lắm ! … nén lòng chẳng nói ra

Có lẽ em giờ đẹp hẳn lên
Ước gì đôi lứa được nên duyên
Hạnh phúc đôi mình chẳng của riêng.

              TÚ GÂN

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014

THÓI ĐỜI


 Có tiền thì mới có tình
 Hết tiền ai cũng như mình … Thế thôi !

             TÚ GÂN

Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

CẢM THÔNG


Anh bị thương rồi … nặng lắm không ?
Máu tuôn vai áo nhuộm tanh nồng
Vì sao ta quyết tranh cao thấp !
Có lẽ lòng chưa thấu hiểu thông !
Thua thắng chẳng qua trò con trẻ
Tử sinh mới đáng nỗi lo chung 
Mua vui cho lũ người dạ thú
Chẳng chút nghĩa tình anh biết không?! …

                   TÚ GÂN


Thứ Tư, 9 tháng 4, 2014

TRÁCH


Cha cứ mãi trách oan con thế đó !
Sống làm sao … không tủi hổ với tổ tông
Dòng họ ta cha còn có nhớ không ?
Từ muôn thuở … đến giờ danh sáng chói
Còn chúng nó ! … phải chăng lũ mọi
Chứa trong lòng tội lỗi đến ngàn cân
Một  lũ phàm phu tục tử bất nhân
Sống ích kỷ tham danh hám lợi
Sao cha nỡ mở lời khen ngợi
Vì phàm ăn mới dư thịt to xương
Ăn bẩn, ăn nhơ … sỉ nhục xem thường
Ngụp nhung lụa giàu sang … tự tại
Vì hạnh phúc ấm no nhân loại
Con quyết tâm chẳng ngại gian nan
Và nêu gương cho dòng dõi họ “ Lương ”
Lương tâm, lương đống, lương tri, lương năng … trường tồn bất diệt …

          TÚ GÂN



Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

ĐỐ AI


Đố ai biết được tại vì sao
Em ! …
                                               Thích chí che môi tủm tỉm cười ? …
                                               Nắng mới dâng tràn ươm sức sống
                                               Vườn xuân mơn trớn mộng thêm tươi

                   TÚ GÂN

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

GÁNH


Anh quá tầm thường
Thân dài vai rộng
Sức trai như bò mộng ,,,
Thế mà !
Gánh !
Chỉ một gánh nước không hơn
Chí em nhi nữ chẳng sờn
Ra tay gánh cả giang sơn thế này !

         TÚ GÂN


Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

CỤT HỨNG






Thử hỏi xem … nào mấy ai không tức !
Vừa gặp nhau đúng lúc mới kề môi
Có ngờ đâu mât hứng … Hỡi ôi ! ….
Tổ cha nó ! … đứa nào chơi quá ác !

                    TÚ GÂN

Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014

THÔNG CẢM


Càm ràm lải nhải mãi mà chi
Nhức óc đinh tai chẳng ích gì
Bác sĩ thương tình cho uống ... ít
Thằng tui cảm động nhấm chừng ... ly
Đúng liều đúng lượng can chi nhắc
Không kém không hơn trách nỗi gì
Mẹ nó rộng lòng xin thông cảm
Tui đâu phải bợm rượu ! … Hi ..hi ..

              TÚ GÂN