Năm lụn ngày qua thân mỏi mòn
Buồn trông thoi thóp ráng đầu non
Ấm no trước đã không cha mẹ
Thiếu hụt rày thêm khổ vợ con
Lặng lẽ mây trôi làn viễn vọng
Ngập ngừng sương úa giọt hoàng hôn
Trăng non một mảnh tình lưu luyến
Người có như trăng khuyết để tròn
QUÁCH TẤN
HỌA
TRỜI CHIỀU
Rêu luyến lưu phong kín lối mòn
Mây còn vương vấn phủ đầu non
Nỗi niềm tha thiết hồn mơn mởn
Tình tứ mơ màng mộng cỏn con
Lạnh lẽo sương lan mờ nhân ảnh
Ngập ngừng lá rụng tím hoàng hôn
Trăng thề chênh chếch neo tâm sự
Ai nỡ chia ly để chẳng tròn
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét