Sen vàng từ độ cách trùng dương,
Đâu nữa ? Khi xuân đón hải đường
Nắng gợn ly đào son hé ngọc,
Gió nâng tà lụa tuyết vương hương …
Bồi hồi trăng nước say cơn mộng,
Thao thức cầm thi lạnh ải sương.
Thoáng cánh buồm mây nương ráng lại,
Lòng thu vời vợi sóng tiêu tương
QUÁCH TẤN
HỌA
BÓNG GIAI NHÂN
Bóng hồng xao xuyến rặng thùy dương,
Duyên trải muôn phương luyến dặm đường
Ánh mắt hữu tình son sắt mộng
Tấm lòng đa cảm ngọt ngào hương …
Ngập ngừng con nước sâu thương cảm
Ngơ ngẩn khung trời lặng gió sương.
Một thoáng mong manh se tím mộng,
Hồn thu hòa dịu khúc tiêu tương
TÚ
GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét