Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2014

MƠ TRĂNG


Mây chắp lụa dài vây núi biếc
Sương xây mồ bạc dấu trăng vàng
Thuyền ai dỡn nước sông Ngân ấy
Mà để sao sa xuống cõi trần

Ai đổi đầu lâu trong nấm mộ
Tiếng khua vang rạn khớp đầu ta ?
Có ai rên rỉ ngoài thôn lạnh
Như tiếng xương người rên rỉ khô ?

Mơ rồi ! Mơ rồi ! Ta mơ rồi !
Xạc xào chỉ có lá vàng rơi
Quanh mình bóng tối mênh mang cả
Thấp thoáng đôi hồi lửa đóm soi

      CHẾ LAN VIÊN

HỌA

               MƠ TRĂNG


Núi ngẩng cao đầu tôn sắc biếc
Trăng vương tâm sự luyến hương vàng
Sương ngàn óng ả ươm duyên thắm
Xao xuyến đêm thâu đắm kiếp trần

Uẩn khúc dâng tràn san đáy mộ
Xương khua đổ vạ buốt hồn ta
Oan khiên khắc bạc vây đêm quạnh
Khoan nhượng sao trời sắc độ khô

Chìm đắm trong mơ … lẩn thẩn rồi !
Hồn hoang lảng vảng lạnh lùng rơi
Tiếng gà ao xác … sao tan tác
Ấp ủ  bên đồi đóm lửa soi

            TÚ GÂN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét