Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

ƯƠM VƯỜN MỘNG


Ngó nghé hoa duyên thẹn lá cành
Hồn thơ ôm chặt liễu buông xanh
Lả lơi từng giọt đùa trên cỏ
Óng ả mấy tơ nép dưới mành
Sương quyện cành đào còn lãng đãng
Sao chen khóm trúc vẫn long lanh
Trăng tuôn đầy ắp vườn ươm mộng
Chiếm cả tình yêu cả lối quanh.
                                                                      
        HUYỀN VŨ

                                           HỌA

       VƯỜN MỘNG

Sức sống tràn dâng trĩu lá cành
Nghìn thu dâu bể hãy còn xanh
Thu về hương quyện gom sương gió
Đông đến buồn vương động sáo mành
Thơ trải tâm tình ươm quyến luyến
Rượu ngùi thân thế lắng long lanh
Đêm trường tỉnh giấc thương cho mộng
Lạnh lẽo tiết trời sương phủ quanh

             TÚ GÂN




Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

HẾT NÓI NỔI


Lũ trẻ hôm nay sớm dậy thì
Yêu đương quỷ quái … chẳng hề chi
Công dung ngôn hạnh đâu màng đến
Thùy mị đoan trang có ích gì
Ăn mặc giống như tuồng thiếu vải
Nói năng như thể lũ chim ri          
Tưởng mình trội hẳn hơn thiên hạ
Trác táng ăn chơi … quả lắm lỳ !

                                                         TÚ GÂN


Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

ĐẤT PHÚ



Quê tôi đẹp lắm Phú phong yêu
Thị tứ phồn vinh cảnh cũng nhiều
Gái sắc, trai tài đều xuất chúng
Công ngôn, võ nghệ đủ nhiều điều
Sông Côn, nước chảy in màu trắng
Đò dọc, xuôi chèo tiếng mái kêu
Tuổi Hạc càng cao thêm nỗi nhớ
Cỏ hoa đồng nội tỏa hương nhiều

              NGUYỄN DIÊU
                                                  
HỌA

               ĐẤT PHÚ

Non nước hữu tình thật đáng yêu
Sức công tạo hóa điểm tô nhiều
Hai dòng sông trải tình ôm ấp
Mấy nhịp cầu phô ý đủ điều
Nhịp sống bình yên giàu nỗi nhớ
Tình người thắm đượm mãi còn kêu
Nắng chiều vương vấn niềm riêng tỏa
Cho kẻ xa quê quyến luyến nhiều

              TÚ GÂN

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

NẾP ĐẤT QUI NHON



                                                Qui Nhơn phong cảnh đẹp xưa nay
Núi biển trùng vây khéo vẽ bày
Nết đất lưỡi liềm lay sóng nước
Phố đường thẳng tắp rạng trời mây
Đôi cầu đôi tháp trêu sương tuyết
Cửa Tỉnh cửa Ty trải tháng ngày
Tiếng súng oai hùng tan giặc đến
Văn chương khoa cử lắm người hay

             PHẠM HÀ HẢI

HỌA

                                                      QUI NHƠN

                                                Tự thuở ngàn xưa mãi đến nay
Quê hương cẩm tú vẫn phơi bày
Đất trời hà tất gom sương gió
Sông núi cơ hồ dựng khói mây
Ghềnh Ráng điểm châu từ thuở trước
Cầu Đôi so bóng đã bao ngày
Bàn thành tứ hữu duyên xưa quyện
Nữ tú nam thanh ai có hay !

                TÚ GÂN


Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

BINH ĐỊNH QUÊ TÔI


                                                Trường Sơn hùng vĩ nước non ngàn
Bình Định địa linh thế dọc ngang
Hào khí Tây Sơn lừng võ Nguyễn
Vầng Trăng Ghềnh Ráng lộng thơ Hàn
Khu Đông đất mới mơ thành ngọc
Thị Nại đầm xưa mộng hóa vàng
Mai một quê hương thêm diễm lệ
Đổi đời khúc nhạc rộn gian san

       NGUYỄN VĂN CÚC

HỌA

                                               NỖI NIỀM BÌNH ĐỊNH QUÊ TÔI

                                                Dầu dãi non sông trải ngút ngàn
Khí thiêng ngùn ngụt dậy hiên ngang
Một thời oanh liệt trêu triều Nguyễn
Muôn thuở lưu danh gợi tứ Hàn
Thị Nại bể dâu gầy dáng  ngọc
Tháp Đôi mưa nắng nhạt gan vàng
Thời gian mòn mỏi ngùi năm tháng
Tri kỷ ai nào  … biết sẻ san ?

              TÚ GÂN      

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

NHỚ NGUYỄN HẦU



Dặm khách muôn nghìn nỗi nhớ nhung,
Mượn ai tới đấy gửi cho cùng.
Chữ tình chốc đã ba năm vẹn,
Giấc mộng rồi ra nửa khắc không.
Xe ngựa trộm mừng duyên tấp nập,
Phấn son càng tủi phận long đong.
Biết còn mảy chút sương siu mấy
Lầu nguyệt năm canh chiếc bóng chong.

           HỒ XUÂN HƯƠNG

HỌA

           NHỚ NGƯỜI XƯA

Núi cách sông ngăn sợ nhớ nhung
Biết ai gửi gắm đến cho cùng
Mười năm gắn bó sao chưa vẹn
Một phút chia lìa nữa hóa không.
Ngao ngán tấm thân tình bảng lảng
Ngậm ngùi duyên phận nghĩa long đong.
Đường đời dằng dặc tâm vô định
Mòn mỏi se lòng chiếc bóng chong.

              TÚ GÂN

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

NGẮM TRĂNG


Mỗi tháng trăng tròn được mấy đêm
Sao không thưởng ngoạn cảnh cung thiềm
Đêm về tỏa sáng nơi trần thế
Ngày đến thu vào cõi dịu êm
Chú Cuội mỉm cười vừa tỉnh giấc
Chị Hằng hớn hở muốn vui thêm
Hôm nào rảnh việc lên cung quế
Ngồi kế chị Hằng ngắm cảnh tiên.

           ĐẶNG ĐỨC BÍCH                    

HỌA

             NGẮM TRĂNG

Trăn trở tràn dâng suốt cả đêm
Tiếng ngâm vang vọng chốn cung thiềm
Ánh vàng say đắm niềm dao động
Sương trắng lắng chìm nỗi dịu êm
Thức giấc chị Hằng sao tủi phận
Trở mình chú Cuội nhớ quê thêm
Đêm thanh ngồi ngắm trăng run rẩy
Thơ chốn dương trần gởi cõi tiên.

                       TÚ GÂN

Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

NHỚ ? QUÊN ?


Nhớ Nẫu phương xa nhắn mấy lời
Hỏi thăm phong độ nỗi đầy vơi
Dẫu không đứng đợi chiều tê tái
Cũng đã ngồi suy sớm chói ngời
Mỹ tửu kề môi – lườm ý bạn
Giai nhân tựa má – nguýt ơn trời
Nhớ ? Quên ? cái quái thời trai trẻ
Bất luận thiệt hơn – chơi Dám chơi

               TỪ KHÁNH PHƯỢNG
HỌA

                    MÂY

Mây trải tâm tư chứa vạn lời
Vui buồn năm tháng lắng đầy vơi
Gió mơn trăn trở xua tăm tối
Nắng ướm băn khoăn rực sáng ngời
Xót phận tha phương ngùời góc bể
Thương thân lữ thứ kẻ chân trời
Nhớ quê lệ thắm tuôn như trút
Tan họp bên đời rong ruổi chơi

                        TÚ GÂN

Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2013

NHỚ QUI NHƠN


Một thoáng trôi qua, sáu chục ngoài
Đường đời nhiều đoạn lắm chông gai
Trường xưa nỡ để bao thu nhạt
Phố cũ không về mấy hạ phai
Sóng bạc lẳng lơ làn cát mọng
Dừa xanh lơi lả ánh trăng cài
Qui nhơn giã biệt chiều đông ấy
Biết có ai còn thương nhớ ai!

          NGÔ ĐÌNH PHÙNG

HỌA
                               
           THÀNH BÌNH ĐỊNH

NgồI lật từng trang sử nước ngoài
Chợt thương ai nếm mật nằm gai
Nhớ lời thầy giảng hồn thơ lịm
Luyến mái trường xưa mực tím phai
Khép kín trùng vây hùng khí dội
Mở toang trung liệt nghĩa nhân cài
Thành xưa phế tích ngùi sương gió
Vể đến Qui thành biết nhủ ai

                                                                   TÚ GÂN  

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

NHỚ QUI NHƠN


Đất Việt giang sơn lắm gấm hoa
Qui Nhơn một mảnh cố hương ta
Bốn mùa sóng vỗ chân Gành Ráng
Tám tiết mưa giăng ngọn Tháp Bà
Thị Nại ngàn xưa công tổ quốc
Đèo Son muôn thuở dấu ông cha
Sông hồ dù phải thân xuôi ngược
Dễ mấy ai quên cảnh nước nhà
.

          
SONG NGUYÊN

HỌA

            NHỚ QUI NHƠN

Tạo hóa chân tình dệt gấm hoa
Quê hương thắm đượm mãi lòng ta
Nắng chiều chạm trổ duyên Gành Ráng
Sương sớm chuốt trau phận Tháp Bà
Long Khánh chuông chùa ươm phúc đức
Đất trời nhuần nhị nghĩa cha ông
Tha hương chồn bước chân phiêu lãng
Đêm quạnh sầu phong nỗi nhớ nhà

                         TÚ GÂN


Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

HAI LÚA



Hai lúa Việt Nam thật chẳng vừa
Học thành danh lập dẫu chào thua !
Kỹ sư Tiến sĩ nào đâu sánh
                                                Sáng chế phát minh sức có thừa
Bốn bể năm châu đều biết tiếng !
Rạng mày nở mặt thảy oai chưa ?
Cố công nghiên cứu, bao tâm huyết
Tàu lặn, trực thăng vẫn chẳng chừa

                     TÚ GÂN



Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

CHÙA XƯA



Thày tớ thung dung dạo cảnh chùa,
Thơ thì lưng túi, rượu lưng hồ.
Cá khe lắng kệ, mang nghi ngóp,
Chim núi nghe kinh, cổ gật gù.
Then cửa từ bi chen chật cánh,
Nén hương tế độ cắm đầy lô.
Nam mô khẽ hỏi nhà sư tí,
Phúc đức như ông được mấy bồ?

                              HỒ XUÂN HƯƠNG

HỌA
               CHÙA XƯA

Nhẹ bước nhàn du thưởng cảnh chùa,
Gió đưa mây dạt rụng lưng hồ.
Khe sâu mạch thắt tuôn nghi ngóp,
Chim ngẩng đầu nghiêng lắc gật gù.
Cửa Phật bình tâm toang bạt cánh
Thói đời náo loạn khoắng tràn lô.
Hỏi thăm sư chỉ Nam mô … niệm
Công  đức sư khoe tám chín bồ?

                                 TÚ GÂN

Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

TỰ THÁN 2


Lẩn thẩn đi về mấy độ nay
Vì đâu đeo đẳng với nơi vầy
Ấm trà tiêu khát còn nghe giọng 
Chén rượu mừng xuân dạ thấy say
Điểm lữ trông chừng mây đạm nhạt
Dòng thu xem cỡ nước vơi đầy.
Thương ai hẳn lại thương lòng lắc
Này nợ này duyên những thế này.

      HỒ XUÂN HƯƠNG

HỌA

           TỰ THÁN 2

Bỏ phố lên ngàn mấy tháng nay
Nhà ai chồng vợ thắm sum vầy
Chợt thương tâm trí nguôi thương nhớ
Nỡ trách duyên thầm mãi đắm say
Phận mỏng đắn đo so nặng nhẹ
Niềm riêng thổn thức nhịp vơi đầy
Ai thương ai nhớ không màng nữa
Chẳng lẽ đời ta mãi thế này !

              TÚ GÂN

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

HÀO KHÍ TÂY SƠN


Bình Định quê hương đẹp tuyệt vời
Tây Sơn hào khí tỏa nơi nơi
Sông Côn hiền dịu xanh hồn nước
Núi nhược hiên ngang vững thế trời
Nữ tướng oai hùng xông trận mạc
Anh hùng thao lược dựng cơ ngơi
Cờ đào áo vải lừng gươm báu
Sạch bóng quân Thanh, sử rạng ngời

          NGUYỄN TẤN SỸ

HỌA


       HÀO KHÍ TÂY SƠN

Tạo hóa điểm tô đến tuyệt vời
Khí thiêng lan quyện khắp nơi nơi
Anh hùng nữ kiệt vun hùng kiệt
Đất võ trời văn dựng đất trời
Sóng biếc hầm Hô gầm hận uất
Cờ đào áo vải dệt cơ ngơi
Đầu voi nữ tướng xua gươm báu
Hào khí Tây Sơn thắm rạng ngời

                 TÚ GÂN

Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

TRANH XUÂN



Tranh xuân người vẽ ngó mà say
Hoa lá chen nhau, rộn chúc đầy
Heo đất miệng cười che bụng trống
Liễn màu chữ đỏ dán lời may
Pháo vui nổ mãi không ngừng nghỉ
Bánh đẹp treo cao cũng thấy hoài
Khéo họa khéo tô vui lũ trẻ
Sắc màu đậm nét tợ rồng bay.

           
PHÚ ĐIỀM
HỌA

          TRANH XUÂN

Cảnh vật muôn màu sắc đắm say
Điểm tô cho sức sống căng đầy
Hội chùa mộng tưởng người chen bước
Xăm quẻ cơ hồ điểm vận may
Mạch sống chan hòa vun sức sống
Niềm tin thắm quyện chuốc ai hoài
Hũu tình màu sắc yêu thương gởi
Gối mộng người như chắp cánh bay.

                  TÚ GÂN

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

TÂM TRẠNG TUỔI GIÀ


Tuổi già trống vắng chạnh cô đơn
Tẻ nhạt bơ vơ dễ giận hờn
Cảm nhận dư thừa thường tủi phận
Ân cần thương tưởng thích nào hơn
Đời nhiều cay đắng đà từng trải
Sống đủ gian lao chẳng mẻ sờn
Lực tận thần suy buồn lóng nhóng
Cháu con gần gũi thấy mừng rơn.

             HÀ XUÂN KỶ

HỌA

         TÂM TRẠNG TUỔI GIÀ

Chạnh lòng ngày tháng tủi cô đơn
Mái tóc pha sương điểm giận hờn
Bóng hạc ngỡ ngàng se sắt mãi
Chân trời ảm đạm lành lùng hơn
Nhọc nhằn
ý nguyệt e từng trải
Thanh thản lòng ta lọ chẳng sờn
Chén rượu câu thơ dìu cõi mộng
Cung đàn khúc hát rộn mừng rơn.

                 TÚ GÂN


Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

CHÙA ÔNG NÚI PHÙ CÁT



Mái dột tường xiêu liễu ngẩn ngơ
Hỏi thăm duyên cớ Phật làm lơ
Vắng sư bụt đá toan hồi tục
Lạnh khói hương cây sắp thoát chùa
Hoành cổ nhện giăng treo lỏng chỏng
Bình phong rêu bám đứng chơ vơ
Tiếng chuông tế độ rày đâu đó
Để khách trầm luân đứng đợi chờ

           HÀN MẶC TỬ
HỌA

          CHÙA HOANG

Cảm khái người đâu đến ngẩn ngơ
Dẫu rẳng hỏi Phật Phật làm lơ
Vụng về kinh kệ sư hoàn tục
Lạnh lẽo công phu lặng cảnh chùa
Đạo hữu đâu rồi vơi khắn khít
Điện thờ còn đó thắm chơ vơ
Ngậm ngùi bụi phủ ươm năm tháng
Cỏ dại vây quanh nỗi đợi chờ

                       TÚ GÂN

Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

CHƠI THUYỀN GẶP MƯA




Thuyền lan nhè nhẹ đẩy trăng ra
Thử sức mây mưa nơi đó mà
Thừa lúc tối tăm sông trở mặt
Vững tay lèo lái sóng tung hoa
Gió dông ý muốn khoe mình nhỉ
Non nước tình chung biết tớ chưa
Lái vẫn đương hăng trời đã tạnh
Ngỗng trời đeo nguyệt sẽ bay qua

              QUÁCH TẤN
HỌA

   CHƠI THUYỀN GẶP MƯA

Mây tự chân trời vội kéo ra
Không gian sầm tối lạ cơ mà
Mái chèo vội vã thuyền nương gió
Mặt nước lạnh lùng sóng nở hoa
Chớp rạch lưng trời mưa ngại nhớ
Tình vương trong trí mộng hay chưa
Vượt ngàn sóng gió thuyền neo bến
Mây tạnh trời quang nguy hiểm qua

                TÚ GÂN


                                 

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

VO LỤA


                                                 Trăng là trăng ! Ngoài kia thôi chan chứa
                                                 Thôi tràn trề ngây ngất những là Trăng !
                                                 Góp cho tôi, cô ơi, muôn thước lụa              
                                                 Đem ra vo trong sóng của cung hằng

                                                  Cô không lụa ? Hãy cởi phăng mảnh áo !
                                                 Áo cũng không ? quăng tuốt cái làn da !
                                                 Tôi mơ rồi, say rồi, điên thấu não !
                                                 Muốn bay lên vo cả giải Ngân Hà

                                                 Có gì đâu mà hồn ma tụ lại
                                                  Mà sao rơi liên tiếp ở quanh tôi !
                                                 Tránh xa đi kẻo cô Nương e ngại
                                                 Cứ bắt tôi chờ đợi suốt đêm thôi

                                                 Im cả đi ! Này này muôn tiếng thở
                                                 Sắp bay ra từ kẽ những bàn tay
                                                Hãy lắng nghe, nhạc tơ mềm giãy giụa
                                                Trong nhạc trang vang nổi khắp cung mây !

                                                Tay mỏi rồi không buồn lay động nữa
                                                Chừ biết đâu là lụa, biết đâu trăng ?
                                                Ôi ! Hồn tôi và hồn cô muôn thuở
                                               Lẫn vào nhau riết chặt mối tình xuân
            
                                                             CHẾ LAN VIÊN
                                              HỌA

                                                            CHIÊM NƯƠNG

                                               Ôi kín đáo niềm tin luôn chan chứa
                                               Sức sống tràn vàng óng thắm duyên
                                               Trăng  Sương tha thướt tựa muôn ngàn thước lụa
                                               Vút dâng cao lạc đến chốn cung Hằng

                                               Say trăng quá em cởi phăng mảnh áo
                                                Gió ngàn khen ve vuốt nhẹ làn da
                                               Hương ngây ngất kín phủ vây cân não
                                               Em Tiên nga đang nghịch nước Ngân Hà

                                               Sao đẹp quá dáng hương như thắm lại
                                                Thiết tha tình ngự trị mãi trong tôi !
                                               Không nuối tiếc ta xin em chớ ngại
                                               Nụ hôn đầu vương vấn mãi không thôi

                                              Hãy sung sướng ! lắng nghe từng nhịp thở
                                              Hãy vui mừng tay nắm chặt trong tay
                                              Mặc giá rét ngoài hiên đang giãy giụa
                                              Mặc trăng ngà e lệ nấp trong mây

                                             Ta chợt tỉnh chẳng còn hay mơ nữa
                                             Đâu Tiên nga lơi lả dưới ngàn trăng ?
                                             Đây Chiêm nữ nước non Chàm muôn thuở
                                             Rực hương tình thắm thiết thắm đời xuân
            
                                                                       TÚ GÂN




Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

TÌNH QUÊ



Lâu lắm mới về thăm cố hương
Đất lành lưu luyến dệt tình thương
Gié bò thắm thiết niềm nhung nhớ
Bàu Đá thâm trầm nỗi vấn vương
Dày dạn Hòn Gành vơi ngóng đợi
Mặn mà Côn thủy ngỡ phô trương
Cả thời thơ ấu hồn lai láng
Ấm áp tình quê mộng  khác thường


                    TÚ GÂN

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013

THƠ TÔI


Thơ không dệt gấm với thêu hoa
Thơ chọn vần gieo ý thật thà
Cởi mở tâm tư khi vướng bận
Phơi bày tình sự thuở bôn ba
Mộng hồn có lúc lòng se lạnh
Ký ức nhiều khi dạ thiết tha
Tiếc những ngày xưa không học Mẹ
Mong nhờ chỉ dạy tứ hài hòa

            ĐẶNG HIẾU KÍNH

HỌA

                 THƠ TÔI

Mặc ai gấm dệt, kệ thêu hoa
Đẽo gọt, chuốt trau chẳng thật thà
Thuận ý văn chương từng quyến luyến
Theo nguồn cảm hứng lúc bôn ba
Hành trang ngọn bút cùn xơ xác
Ký ức lòng son trải thiết tha
Thấp thỏm luật niêm dường bất nhất
Tứ thơ dung dị  thắm khoan hòa

                 TÚ GÂN