Thuyền lan nhè nhẹ đẩy trăng ra
Thử sức mây mưa nơi đó mà
Thừa lúc tối tăm sông trở mặt
Vững tay lèo lái sóng tung hoa
Gió dông ý muốn khoe mình nhỉ
Non nước tình chung biết tớ chưa
Lái vẫn đương hăng trời đã tạnh
Ngỗng trời đeo nguyệt sẽ bay qua
QUÁCH TẤN
HỌA
CHƠI THUYỀN GẶP MƯA
Mây tự chân trời vội kéo ra
Không gian sầm tối lạ cơ mà
Mái chèo vội vã thuyền nương gió
Mặt nước lạnh lùng sóng nở hoa
Chớp rạch lưng trời mưa ngại nhớ
Tình vương trong trí mộng hay chưa
Vượt ngàn sóng gió thuyền neo bến
Mây tạnh trời quang nguy hiểm qua
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét