Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

VO LỤA


                                                 Trăng là trăng ! Ngoài kia thôi chan chứa
                                                 Thôi tràn trề ngây ngất những là Trăng !
                                                 Góp cho tôi, cô ơi, muôn thước lụa              
                                                 Đem ra vo trong sóng của cung hằng

                                                  Cô không lụa ? Hãy cởi phăng mảnh áo !
                                                 Áo cũng không ? quăng tuốt cái làn da !
                                                 Tôi mơ rồi, say rồi, điên thấu não !
                                                 Muốn bay lên vo cả giải Ngân Hà

                                                 Có gì đâu mà hồn ma tụ lại
                                                  Mà sao rơi liên tiếp ở quanh tôi !
                                                 Tránh xa đi kẻo cô Nương e ngại
                                                 Cứ bắt tôi chờ đợi suốt đêm thôi

                                                 Im cả đi ! Này này muôn tiếng thở
                                                 Sắp bay ra từ kẽ những bàn tay
                                                Hãy lắng nghe, nhạc tơ mềm giãy giụa
                                                Trong nhạc trang vang nổi khắp cung mây !

                                                Tay mỏi rồi không buồn lay động nữa
                                                Chừ biết đâu là lụa, biết đâu trăng ?
                                                Ôi ! Hồn tôi và hồn cô muôn thuở
                                               Lẫn vào nhau riết chặt mối tình xuân
            
                                                             CHẾ LAN VIÊN
                                              HỌA

                                                            CHIÊM NƯƠNG

                                               Ôi kín đáo niềm tin luôn chan chứa
                                               Sức sống tràn vàng óng thắm duyên
                                               Trăng  Sương tha thướt tựa muôn ngàn thước lụa
                                               Vút dâng cao lạc đến chốn cung Hằng

                                               Say trăng quá em cởi phăng mảnh áo
                                                Gió ngàn khen ve vuốt nhẹ làn da
                                               Hương ngây ngất kín phủ vây cân não
                                               Em Tiên nga đang nghịch nước Ngân Hà

                                               Sao đẹp quá dáng hương như thắm lại
                                                Thiết tha tình ngự trị mãi trong tôi !
                                               Không nuối tiếc ta xin em chớ ngại
                                               Nụ hôn đầu vương vấn mãi không thôi

                                              Hãy sung sướng ! lắng nghe từng nhịp thở
                                              Hãy vui mừng tay nắm chặt trong tay
                                              Mặc giá rét ngoài hiên đang giãy giụa
                                              Mặc trăng ngà e lệ nấp trong mây

                                             Ta chợt tỉnh chẳng còn hay mơ nữa
                                             Đâu Tiên nga lơi lả dưới ngàn trăng ?
                                             Đây Chiêm nữ nước non Chàm muôn thuở
                                             Rực hương tình thắm thiết thắm đời xuân
            
                                                                       TÚ GÂN




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét