Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013

MƠ ƯỚC


Mơ ước của Hằng nhỏ xíu hà
Ngày nào cũng được đắp mền da
Không còn sầu khổ nhìn song cửa
Hết sạch buồn lo ngó nóc nhà
Khóe mắt tươi vui lòng mở hội
Vành môi rạng rỡ dạ hoan ca
Quên đi những phút cô đơn cũ
Tận hưởng từng giây bậu tặng ta

                 
TÍM

HỌA
      TIẾC ĐỜI
Lúc mới gần nhau mến quá hà
Lâu ngày mền cũ hết mùi da
Ra đường thoải mái nhìn đồ mới
Về tổ co ro ngắm của nhà
Thuở trước còn thanh không thích hát
Bây giờ khàn giọng lại thèm ca            
Cuộc đời ngắn ngủi đâm ra tiếc
Tối ngủ ngáy khò bã cự ta

                  NDP
HỌA

     ĐÁP MỘT LỜI MỜI
Khao khát tình xuân dữ vậy hà ?
Đọc thơ mà cảm thấu xương da  !
Lắm phen nao nức thèm nem quán
Nhiều lúc no nê chán chả nhà
Luôn tưỏng trò U Ơ M H *
Hằng mơ cảnh Ú Ớ N K*
Bao giờ đựơc thõa lòng ao ước ?
Cuộn chặt mền da em với ta!
                   VX
* Mượn ý từ 2 câu thơ của lớp Bình dân học vụ học vần ngày xưa như thế này :
N K, M H U Ơ (Anh ca, em hát u ơ)
M K, N H M R Q N ( Em ca, anh hát, em r.....q   anh)

               XUỐNG NÚI
    
                                              Cô Tím mần thơ ớn lạnh hà 
                                              Ngày nào cũng thích úm mền da
                                              Thanh niên đọc được tay nâng túi
                                              Thiếu nữ xem qua váy hở nhà
                            Du hí phen nầy : chim hết hát
                           Vu sơn cách nọ : bướm thôi ca
                           Thế thì dưỡng tóc không tu nữa 
                           Mai mốt gặp nhau vui lắm ta 

                                                           HPH
                                           HỌA

    GIàGẠO XIN THUA

Giã Gạo xin thua ! Đành hít hà,
Thơm trên, ngát dưới, mát làn da.
Bà ơi Bà có like không nhẩy ?
“-New Job làm em ấm cửa…nhà !”
Tiếc nuối chim xưa vang tiếng hót,
Giờ chim nhăn-nhúm chẳng còn ca.
Vậy thì sáng tối mền da vậy,
Cứ hít cứ hà hai đứa ta.

Boston, 3/14/2012ĐẮC ĐĂNG 

HỌA : 

CHẠNH THƯƠNG NGƯỜI ĐẸP

" Nhỏ xíu" mà mơ dữ quá hà !
Thương cho gối chiếc kéo căng da !
Phập phồng mô lẻ đè then cửa
Ngứa ngáy gò đôi cọ cột nhà
Rạo rực trông người vung đít múa
Say sưa ngó kẻ lắc mông ca
Phơi lòng mới biết xuân già háo!
Ước được còn duyên ấy gọi ta!

                 ĐỒ BÌ
HỌA
             CÁI CHI CHI

Khoe cái chi chi đến hít hà !?
Rõ ràng những thịt chẳng pha da
Hạt châu chênh chếch vun đầu nóc
Hai mép lum lum úp mái nhà
Thăm thẳm vành trê ngoi đáy giếng
Bồi hồi lạch diếc rỉ tình ca
Khi buồn him híp trơ choen hoẻn
Rửng mỡ thôi đừng có trách ta

              TÚ GÂN
HỌA
              NHẮN AI

Ước mơ sao thấy tội chưa hà !
Non nỉ tình nghe sởn cả da
Những hẳn chòng chành trơ trất bữa
Nên ra rạo rực ngửa nghiêng nhà
Long đanh phản gỗ nhàu manh chiếu
Lẻ nhịp đàn bầu lỡ khúc ca
Nói chút cùng em, thôi chút vậy
Nhắn ai, ai nhắn giúp dùm ta !

                ĐỒ GÀN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét