Dặm khách muôn nghìn nỗi nhớ nhung,
Mượn ai tới đấy gửi cho cùng.
Chữ tình chốc đã ba năm vẹn,
Giấc mộng rồi ra nửa khắc không.
Xe ngựa trộm mừng duyên tấp nập,
Phấn son càng tủi phận long đong.
Biết còn mảy chút sương siu mấy
Lầu nguyệt năm canh chiếc bóng chong.
Mượn ai tới đấy gửi cho cùng.
Chữ tình chốc đã ba năm vẹn,
Giấc mộng rồi ra nửa khắc không.
Xe ngựa trộm mừng duyên tấp nập,
Phấn son càng tủi phận long đong.
Biết còn mảy chút sương siu mấy
Lầu nguyệt năm canh chiếc bóng chong.
HỒ XUÂN HƯƠNG
HỌA
NHỚ NGƯỜI
XƯA
Núi cách sông ngăn sợ nhớ nhung
Biết ai gửi gắm đến cho cùng
Mười năm gắn bó sao chưa vẹn
Một phút chia lìa nữa hóa không.
Ngao ngán tấm thân tình bảng lảng
Một phút chia lìa nữa hóa không.
Ngao ngán tấm thân tình bảng lảng
Ngậm ngùi duyên phận nghĩa long đong.
Đường đời dằng dặc tâm vô định
Đường đời dằng dặc tâm vô định
Mòn mỏi se lòng chiếc bóng chong.
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét