Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

CHIỀU


Chiều nghe chuông chở rét qua sông 
Chiều mong lời vui ở cánh đồng 
Tre nhại thi nhân trong xóm lạnh 
Chợ tàn tiễn khách với lều không 

Ai nhại dùm ta tiếng võng đưa 
Của bao người mẹ tự bao giờ 
Những chiều năm xửa năm xưa ấy 
Trong lúc ngoài trời “lén đổ mưa” 

Nắng chiều nay bặt tiếng xuân tiêu 
Thôi hát cùng em điệu hát chiều 
Thôi tiễn cùng em người lữ khách 
Bạn về đợi bạn chốn đìu hiu 

Hoa chiều đã nhạt cả mùi hương 
Nhạt cả lời chim ở vệ đường 
Em nhớ anh ơi, mười tám tuổi 
Những người mười tám phải lang thang
                YẾN LAN
HỌA

                BIỀN BIỆT

Con đò rẽ sóng tiến sang sông
Vạt nắng nghiêng nghiêng phủ cánh đồng
Sương gió bồn chồn se ý lạnh
Chim ngàn về tổ lượn trên không

Thắm đượm tình quê buổi tiễn đưa
Người đi đi mãi đến bao giờ
Bến xưa mòn mỏi con đò ấy
Triều sóng vẫn dầu dãi nắng mưa

Tĩnh mịch không gian vọng tiếng tiêu
Gió gom nhung nhớ đọng hương chiều
Qua đò chẳng biết bao nhiêu khách
Vắng bóng người xưa … cảnh quạnh hiu

Hoa cúc bên đình nhạt sắc hương
Lá xoan tơi tả rụng ven đường
Đông về xuân đến … bao nhiêu tuổi ?
Biền biệt người đi … nắng mới thay !

                       TÚ GÂN



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét