Khéo khéo bày trò tạo hóa công
Ông chồng đã vậy lại Bà chồng
Tầng
trên tuyết điểm phơ đầu bạc
Thớt
dưới sương pha đượm má hồng
Gan nghĩa dãi ra cùng nhật nguyệt
Khối
tình cọ mãi với non sông
Đá kia
còn biết xuân già dặn
Chả
trách người ta lúc trẻ trung
HỒ XUÂN
HƯƠNG
HỌA
ĐÁ ÔNG CHỒNG BÀ CHỒNG
Sự thế tinh đời
lắm … hóa công !
Gái sao lại gái … há không chồng ?
Tầng trên thớt dưới tươm sương giá
Nghĩa ái nguồn ân đượm má hồng
Dầu
dãi sức hơi đong tuế nguyệt
Mặn
mà tình ý đọ non sông
Càng
vui kinh nghiệm thêm già dặn
Lạc
thú trên đởi chuốc trẻ trung
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét