Ta nhớ người xa cách núi sông
Người
xa, xa lắm nhớ ta không ?
Sao đang vui vẻ ra buồn bã
Vừa mới quen nhau đã lạ lùng !
Lúc nhớ nhớ cùng trong mộng tưởng
Khi riêng riêng cả đến tình chung
Tương tư lọ phải là mưa gió
Một ngọn đèn xanh trống điểm thùng
TÚ XƯƠNG
HỌA
NHỚ BẠN PHƯƠNG TRỜI
Thương nhớ ê hề thắm núi sông
Nén
lòng ai ấy biết hay không ?
Niềm tin chất ngất khơi vồn vã
Nỗi nhớ băn khoăn hóa lạnh lùng !
Đau đáu tháng ngày se mộng tưởng
Bồi hồi mong đợi úa tình chung
Nằm ôm gối lẻ đêm thu quạnh
Nửa tủi thương thân nửa thẹn thùng
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét