Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

PHỤ BẠC


Nhớ xưa còn thuở hàn vi
Chàng thời đi học, thiếp đi chạy hàng
Sớm hôm đầu đội vai mang
Yên  phận bần hàn kiếm gạo nuôi nhau
Lần hồi bữa cháo bữa rau
Chàng lo học tập mai sau thành tài
Công danh tiến bước kịp người
Mở mặt với đời, thiếp cũng hiển vinh
Bây giờ chàng đã nên danh
Chê thiếp vụng dại, nỡ đành phụ công
Khi nghèo còn vợ còn chồng
Đến khi phú quý, chồng đông, vợ đoài
                                                                     
                                  TÚ MỠ

HỌA

              PHỤ BẠC
                                                                     
Biết cùng ai tỏ vân vi
Chàng say nghiên bút, thiếp đi chạy hàng
Gian nan, khổ cực thiếp mang
Trong cảnh bần hàn sống chết có nhau
Đói no cầm cự cháo, rau
Thiếp mong chàng sẽ mai sau thành tài
Hiên ngang vững bước hơn người
Công thành danh toại, một đời hiển vinh
Và rồi chàng đã nên danh
Bỗng dưng trở chứng nỡ đành phụ công
Còn đâu cái nghĩa vợ chồng
Quỷ tha ma bắt, kẻ đông, người đoài !

                           TÚ GÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét