Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

ĐÂY THÔN VĨ DẠ



Sao anh không về chơi thôn Vĩ
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn ai mướt quá, xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền

Gió theo lối gió mây đường mây
Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay

Mơ khách đường xa khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ta có đậm đà

                HÀN MẶC TỬ
HỌA
                     Ý HẠ

Mong manh bên đời hương hoa vĩ
Mòn mỏi hồn thơ tứ mới lên
Niềm riêng chan chứa bao mong ước
Xác ngập khuôn viên rập chữ điền

Thiết tha chuốt ý se hồn mây
Ngờ chút tình vương hoa nắng lay
Và ai mộng đắp tôn hương sắc
Tiếc thuở sang hè độ trước, nay

Nhung nhớ hoài mong nhớ càng xa
Tuổi thơ trốn mất tìm đâu ra
Ngổn ngang tâm trí nhòa tương phản
Thương quá trường ơi nghĩa đậm đà

                            TÚ GÂN

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

BẠCH ĐẰNG GIANG TẠM BIỆT


Khấp khểnh đường mây bước lại dừng,
Là duyên là nợ phải hay chăng.
Vịn hoa khéo kẻo lay cành gấm,
Vục nước xem mà động bóng giăng.
Lòng nọ chớ rằng mây nhạt nhạt
Lời kia này đã núi giăng giăng.
Với nhau tình nghĩa sao là trọn,
Chớ thói lưng vơi cõ nước Đằng.

                              HỒ XUÂN HƯƠNG

HỌA

                TẠM BIỆT

Nửa muốn ra đi nửa lại dừng,
Nỗi niềm se sắt thấu hay chăng.
Mái chèo khua sóng tan canh
vắng
Con nước chảy ròng lạnh giấc trăng.
Mộng cũ người đâu
xua nắng nhạt
Tình xưa ai dễ kéo mây giăng.
Phương trời xa thẳm chim đưa lối
Bỗng xót xa thương phận cát đằng

                                     TÚ GÂN


Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ


Thầy giáo về hưu tự thuở nào !
Quãng thời thơ ấu thoáng qua mau
Nghẹn ngào thổn thức ve lan tủi
Day dứt nhớ nhung gió thoảng sầu
Bạn cũ phương trời sương khói phủ
Trường xưa góc phố nắng mưa chao
Ngậm ngùi cô gái sao vương vấn
Nhặt cánh hoa nghe thắm dạt dào

                            TÚ GÂN


Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

SƠ THU HOÀI CẢM


Lạnh lùng trướng gấm báo tin thu
Giờ dậy canh khuya khách tựa lầu
Ấy cũng Nam Nam cùng Bắc Bắc
Những là Á Á với Âu Âu
Cho hay phong hội âu là thế
Mà cái văn minh nó ở đâu
Sơn hải hỡi ai, người thệ ước
Gió hưu trăng lạnh tiếng ve sầu

                   TẢN ĐÀ

HỌA

                  THU CẢM

Nắng rũ trước thềm nhạt sắc thu
Dáng hương mộng ước tựa bên lầu
Nỗi niềm nương gió xuôi ra Bắc
Ảo ảnh thuận buồm dạt cõi Âu
Dang dở tình yêu gieo nỗi nhớ
Lỡ làng lá úa gởi về đâu
Hồn muôn năm cũ duyên vương vấn
Lạnh lẽo hương thu gió giục sầu

                   TÚ GÂN


Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

XÍ XÓA


Bóng dâu đã xế mái đầu xanh
Mà việc chi chi cũng chửa thành
Tình nghĩa thoáng qua cơn huyễn mộng
Văn chương rớt lại chút hư danh
Chừ đây mới biết vàng là quý
Năm ngoái còn mua sách để dành
Phải quấy sự đời thôi xí xóa
Kìa đoàn con trẻ nhịp đồng thanh

                     QUÁCH TẤN
HỌA

                   XÍ XÓA

Thời gian hờ hững tủi ngày xanh
Rũ bỏ tương lai lánh thị thành
Nét bút đa tình se phận mỏng
Vần thơ gợi cảm thẹn thân danh !
Chút  tình lắng đọng sao tơ tưởng
Vạn dặm phong sương khéo dỗ dành
Trở lại vườn xưa thôi xí xóa
Khẽ khàng chim bắt nhịp đồng thanh

                       TÚ GÂN

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

ĐẶC SẢN PHÚ PHONG

Nguyễn Diêu

                        Rành ăn nhớ đến quân Bình Khê
Đặc sản Phú Phong hết chỗ chê
Chim mía quay giòn ngon số một
Cờ tây * nướng hấp nhất nhì mê
Ruột bò bắt gié xơi cho biết
Hổ cốt nấu dao uống bớt tê
Quí bạn thăm chơi mời thưởng thức
Nơi đây hiếu khách đậm tình quê

              NGUYỄN DIÊU
HỌA

      ĐẶC SẢN PHÚ PHONG

Cho dù cách trở mấy sơn khê
Lạc đến chốn này ai dám chê
Chả phượng nem công e hiếm có
Sơn hào hải vị mấy ham mê !
Gié bò, chim mía mềm ngây ngất
Bánh cuốn, chả giò (*) chuốt tái tê
Mộc mạc đơn sơ duyên gắn bó
Khách còn lưu luyến, ấm tình quê

                  TÚ GÂN

             (*) Đặc sản, có nguồn gốc từ thời Tây Sơn ở chốn Cung
             đình, ngoài những món ngon vật lạ ra không thể thiếu món
             ăn ấy, sau đó được phổ biến rộng rãi trong nhân dân. Giờ
             đây ngang nhiên nó bị đổi tên CHẢ GIÒ, tệ hơn nữa nó bị
           mạo nhận với cái tên NEM RÁN HÀ NỘI. Hãy trả nó về với
             cái tên mộc mạc nguyên thủy ngày xưa : CHẢ RAM  của
             người dân Tây Sơn ( Bình Khê ).


Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

THU QUYẾN RŨ

ĐẶNG ĐỨC BÍCH

Mùa gió thu về lạc mắt em
Vàng rơi lả tả rớt bên thềm
Hè đi tràn ngập lòng lưu luyến
Thu đến bâng khuâng dạ nhớ thêm
Có phải thuyền em e bến lạ
Hay là trần thế vắng người quen
Thu đừng quyến rũ em tôi nữa
Quyện ánh trăng tà tiếng nhạc đêm

               ĐẶNG ĐỨC BÍCH

HỌA

                 THU CHỜ

Lá rụng ngoài sân trước ngõ em
Trên khô, dưới ướt, ngập đầy thềm
Thu về trở gió heo may thổi
Đông đến đổi mùa lạnh lẽo thêm
Nguyệt lão xe giây đâu có lạ
Tơ duyên kết nối để làm quen
Trăng thu lơ lửng trên lầu chót
Thao thức chờ Thu quá nửa đêm

              NGUYỄN DIÊU

HỌA

                 THU

Sóng gợn hồ thu lả mắt em
Hương thu ngan ngát thoảng bên thềm
Tóc mây cài gió mơn man trải
Dáng liễu phô hồn lộng lẫy thêm
Một mảnh tình thu quen vẫn lạ
Đôi lời tâm sự lạ mà quen
Sắc thu quyến rũ, duyên thu thắm
Trăng rộn niềm thu thức trắng đêm

                  TÚ GÂN


Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

ĐÈN SÁCH


Đã học nhiều khi chẳng được hành
Đờì còn chen lấn bước công danh
Nếu đem đèn sách mài ra mực
Chưa đủ viết lên chữ bại thành

     TRẦN TRUNG HIỆU

HỌA

                ĐÈN SÁCH

Học phải đi đôi với thực hành
Sá chi quyền quý với công danh !
Mở mang kiến thức vun nhân đức
Chẳng thiết quan tâm đến bại thành

                  TÚ GÂN



Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

TIẾNG TRỐNG


Trống cầm canh nghe đâu đây nặng trĩu
Trong tha ma dày đặc khí u buồn
Và vô tình lay động những linh hồn

Bỗng, vội vàng trong bao mồ lạnh lẽo
Liên miên giăng dưới anh mờ trăng yếu
Những bóng người vùn vụt đuổi bay ra !

Những cô hồn ! Không khí lặng như tờ
Sao thôi rụng Lá vàng trăng biếng giải
Giòng Linh Giang nước mờ không dám chảy

Các cô hồn lặng ngắm cõi hư Hư vô
Rồi đưa nhau trở lại trong ấm mồ
Để kinh khủng Trần Gian niềm sợ hãi

                 CHẾ LAN VIÊN

HỌA
                  TIẾNG TRỐNG

Trời u trệ mây se lòng nặng trĩu
Đêm hoang mang thanh tịnh nhuốm u buồn
Tiếng trống lan … ngơ ngác những oan hồn

Bỗng rũ xuống ôm niềm riêng lạnh lẽo
Nhịp trống giục dạt ánh trăng non yếu
Vạn nấm mồ oan khuất vụt tuôn ra !

Cả không gian lo lắng lặng như tờ
Thành quách cũ, tháp ngà xưa khó giải
Tiếng trống đổ tựa dòng sông êm chảy

Những oan hồn như lạc cõi Hư vô
Ngọn cỏ xanh run rẩy ngã bên mồ
Bỗng tiếng trống giật mình gieo sợ hãi

                      TÚ GÂN


Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

BUỒN Ở ĐÂY


Rào rào gió thổi phương xa lại
Buồn đâu say ngấm áo xuân ai
Lay bay lời hát, ơ buồn lạ
E buồn trong mộng có đêm nay .

Nắng sao như nắng đời xưa ấy
Nắng vàng con mắt thấy duyên đâu
Muốn gởi thương về người cổ độ
Mà sao tình chẳng nói cho đau .

Chiều xưa khúc nhạc nóng ran lên
Không có ai đi để lỗi thuyền
Nguồn thơ ứa mãi hai hàng lệ
Tờ giấy hoa tiên cũng ướt mèm.

           HÀN MẶC TỬ

HỌA

                                  BUỒN Ở ĐÂY

Buồn đâu len lỏi mang tin lại
Lạnh lẽo sầu vương bỡi tại ai !
Năm tháng tuy gần nhưng vẫn lạ
Nỗi niềm trăn trở có đêm nay .

Ký vãng dạt dào lưu luyến ấy
Giờ đây quên lãng … dạt về đâu !
Cung cầm khoảnh khắc dâng cao độ
Giọng hát đa sầu chuốt nỗi đau .

Bến vắng chiều nay sóng dậy lên
Bờ lau ủ rũ vắng con thuyền
Mưa buồn chan chứa se dòng lệ
Bờ đá mênh mang sũng ướt mèm.

 
            TÚ GÂN

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

TƯỞNG NIỆM MAI XUÂN THƯỞNG


“ Chết nào có sợ chết như chơi ”
Khí tiết Mai công tỏa ngút trời
Pháp tặc kinh hồn cơn lửa dậy
Việt gian  khiếp vía cảnh đầu rơi
Dụ hàng thất trận lòng không đổi
Tụ nghĩa Cần vương chí chẳng dời
Thương tiếc anh hùng hăm bảy tuổi
Tiếng tăm còn mãi đến muôn đời

              NGUYỄN TẤN SỸ
HỌA

  NHỚ MAI XUÂN THƯỞNG

“ Chết nào có sợ chết như chơi ”
Sông núi hồn thiêng dậy ngất trời
Bình Định lửa hờn nung khí tiết
Gó Chàm máu hận chuốt đầu rơi
Tang điền thương hải bao luân chuyển
Nghĩa nước tình non chẳng đổi dời
Tổ quốc nghìn thu ghi nhớ mãi
Anh linh Nguyên soái sống muôn đời

                        TÚ GÂN

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

TUỔI MỘNG MƠ SAY


           THUẬN NGHỊCH ĐỘC

XƯỚNG

1/ Đọc xuôi

Hồi chưa tóc trắng tỏa hương bay
Nhớ mãi hồn vương dạ ngất ngây
Chơi giỡn Sóc đưa khua nhánh động
Nghịch đùa Hoa mở thả tình lay
Người đi khóc dõi truy năm tháng
Khách lại cười tìm thỏa phút giây
Trời kiện Cóc kêu mưa giận đất
Đời thêm chọc khó ngã lòng say

2/ Đọc ngược

Say lòng ngã khó chọc thêm đời
Đất giận mưa kêu Cóc kiện trời
Giây phút thỏa tìm cười lại khách
Tháng năm truy dõi khóc đi người
Lay cành thỏa mở Hoa đùa nghịch
Động nhánh khua đưa Sóc giỡn chơi
Ngây ngất dạ vương hồn mãi nhớ
Bay hương tỏa trắng tóc chưa hồi

3/  Bỏ hai chữ đầu mỗi câu Đọc xuôi

Tóc trắng tỏa hương bay
Hồn vương dạ ngất ngây
Sóc đưa khua nhánh động
Hoa mở thả cành lay
Khóc dõi truy năm tháng
Cười tìm thỏa phút giây
Cóc kêu mưa giận đất
Chọc khó ngã lòng say

4/  Bỏ hai chữ đầu mỗi câu Đọc ngược

Say lòng ngã khó chọc
Đất giận mưa kêu Cóc
Giây phút thỏa tìm cười
Tháng năm truy dõi khóc
Lay cành thả mở Hoa
Động nhánh khua đưa Sóc
Ngây ngất dạ vương hồn
Bay hương tỏa trắng tóc

5/  Bỏ hai chữ sau mỗi câu Đọc xuôi

Hồi chưa tóc trắng tỏa
Nhớ mãi hồ vương dạ
Chơi giởn Sóc đưa khua
Nghịch đùa Hoa mở thả
Người đi khóc dõi truy
Khách lại cười tìm thỏa
Trời kiện cóc kêu mưa
Đời thêm chọc khó ngã

6/  Bỏ hai chữ sau mỗi câu Đọc ngược

Ngã khó chọc thêm đời
Mưa kêu Cóc kiện trời
Thỏa tìm cười lại khách
Truy dõi khóc đi người
Thả mở hoa đùa nghịch
Khua đưa Sóc giỡn chơi
Dạ vương hồn mãi nhớ
Tỏa trắng tóc chưa hồi

             KIẾN THAN  
HỌA

           HƯƠNG TÌNH


           THUẬN NGHỊCH ĐỘC

1/ Đọc xuôi

Ngày qua để sắc quyện hương bay
Tháng lụn canh tàn chuyển ngất ngây
Say giấc hé lòng nghe mộng trở
Đắm tình gom ý hiến sầu lay
Này bên thệ ước lưu hương phấn
Nọ thuở bèo mây tiễn phút giây
Ray rức nghe tình vương lệ thắm
Hay chưa thế ấy chuyện tình say !

2/ Đọc ngược

Say tình chuyện ấy thế chưa hay
Thắm lệ vương tình nghe rức ray
Giây phút tiễn mây bèo thuở nọ
Phấn hương lưu ước thệ bên này
Lay sầu hiến ý gom tình thắm
Trở mộng nghe lòng hé giấc say
Ngây ngất chuyển tàn canh lụn tháng
Bay hương quyện sắc để qua ngày

3/  Bỏ hai chữ đầu mỗi câu Đọc xuôi

Để sắc quyện hương bay
Canh tàn chuyển ngất ngây
Hé lòng nghe mộng trở
Gom ý hiến sầu lay
Thệ ước lưu hương phấn
Bèo mây tiễn phút giây
Nghe tình vương lệ thắm
Thế ấy chuyện tình say !

4/  Bỏ hai chữ đầu mỗi câu Đọc ngược

Say tình chuyện ấy thế
Thắm lệ vương tình nghe
Giây phút tiễn mây bèo
Phấn hương lưu ước thệ
Lay sầu hiến ý gom
Trở mộng nghe lòng hé
Ngây ngất chuyển tàn canh
Bay hương quyện sắc để

 5Bỏ hai chữ sau mỗi câu Đọc xuôi

Ngày qua để sắc quyện
Tháng lụn canh tàn chuyển
Say giấc hé lòng nghe
Đắm tình gom ý hiến
Này bên thệ ước lưu
Nọ thuở bèo mây tiễn
Ray rức nghe tình vương
Hay chưa thế ấy chuyện

6/  Bỏ hai chữ sau mỗi câu Đọc ngược

Chuyện ấy thế chưa hay
Vương tình nghe rức ray
Tiễn mây bèo thuở nọ
Lưu ước thệ bên này
Hiến ý gom tình đắm
Nghe lòng hé giấc say
Chuyển tàn canh lụn tháng
Quyện sắc để qua ngày

                  TÚ GÂN


Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

TÌNH THU


              TÌNH THU

Một trời tươi thắm sắc hương thu
Nhung nhớ suong khuya lịm mịt mù
Gác tía phân son nhòa vóc ngọc
Lối mòn phiêu lãng thắm nhàn du
Trăng thề dõi bóng đau duyên dáng
Mây gấm hoài mong nhuộm dãi dầu
Son sắt tình thu hong nắng mới
Tình yêu thiết thạch lắng hoang vu

                         TÚ GÂN

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

CHIÊM BAO


              CHIÊM BAO

Bỗng thấy chiêm bao thấy nhũng người
Thấy người nói nói lại cười cười
Tỉnh ra lại tiếc người trong mộng
Mộng thế thì bằng tỉnh mấy mươi

                       TÚ XƯƠNG              
HỌA

              CHIÊM BAO

Lạc chốn bồng lai thấy một người
Nhìn anh em không nói không cười
Má đào môi thắm hương hong chín
Tỉnh giấc nghe lòng nặng mấy mươi

                      TÚ GÂN           

Thứ Hai, 5 tháng 8, 2013

TỰ TÌNH 3


Chiếc bách buồn vì phận nổi nênh, 
Giữa dòng ngao ngán nỗi lênh đênh. 
Lưng khoang tình nghĩa dường lai láng, 
Nửa mạn phong ba luống bập bềnh. 
Cầm lái mặc ai lăm đỗ bến, 
Giong lèo thây kẻ rắp xuôi ghềnh. 
ấy ai thăm ván cam lòng vậy, 
Ngán nỗi ôm đàn những tấp tênh.

                                         HỒ XUÂN HƯƠNG

                   TỰ TÌNH 3

Thân gái dặm trường phận nổi nênh, 
Đường đời  gai gốc thắm lênh đênh. 
Tình xưa ngao ngán vương man mác 
Nghĩa cũ mong manh nhuốm bập bềnh. 
Nhịp bước ngập ngừng
rơi mấy thác, 
Tương lai trắc trở lạc bao ghềnh. 
Nỗi niềm ai hiểu ai không hiểu
Thổn thức trong lòng bỗng nhẹ tênh

                          TÚ GÂN


Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

CỔ ĐỘ


Em đi bờ bãi cũng theo đi
Sóng lặng trường giang trải phẳng lỳ
Từ ấy lòng anh làm cổ độ
Câu thơ chờ đợi hóa chòm si

                                       YẾN LAN

                                   EM ĐI

Em vui duyên mới bước ra đi
Ngàn dặm sơn khê biến phẳng lỳ
Nhịp bước vọng về tim buốt nhói
Lòng anh hóa thạch mối tình si

                             TÚ GÂN
                                                                                                                                                           

Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

CUỐI THU


Lụa trời ai dệt với ai căng
Ai thả chim bay đến Quảng Hàn
Và ai gánh máu đi trên tuyết
Mảnh áo da cừu ngắm nở nang

Mây vẽ hằng hà sa số lệ,
Là nguồn ly biệt giữa cô đơn,
Sao không tô điểm nên sương khói,
Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn

Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ,
Vơi buồn phơn phớt, vắng trơ vơ
Cây gì mảnh khảnh run cầm cập
Điểm báo thu vàng gầy xác xơ

Thu héo nấc thành những tiếng khô
Một vì sao lạc mọc phương mô ?
Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ
Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ

                  HÀN MẶC TỬ
HỌA

             TÌNH THU

Tâm tình gió trải giá sương căng
Đêm nhớ Hằng nga chốn Quảng Hàn
Vũ khúc Nghê thường duyên dáng quá
Mơ màng mây gấm dạ mang mang

Chợt sóng hồ thu ươm ngấn lệ,
Chạnh niềm vô vọng thắm cô đơn,
Má hồng phai nhạt, phai sương khói
Trăn trở sầu đong mộng chập chờn

Tinh tú  bao quanh nỗi hững hờ
Sợ lòng vũ trụ nhuốm bơ vơ
Sợ cung Hàn đắm trong băng giá
Sợ sắc hao gầy ý xác xơ

Nhìn xuống trần gian úa héo khô
Tìm nguồn thi hứng ở nơi mô ?
Người thơ thổn thức tim tan tác
Chôn chặt tình thơ xuống đáy mồ

                        TÚ GÂN