ĐẶNG ĐỨC BÍCH
Mùa gió thu về lạc mắt em
Vàng rơi lả tả rớt bên thềm
Hè đi tràn ngập lòng lưu luyến
Thu đến bâng khuâng dạ nhớ thêm
Có phải thuyền em e bến lạ
Hay là trần thế vắng người quen
Thu đừng quyến rũ em tôi nữa
Quyện ánh trăng tà tiếng nhạc đêm
ĐẶNG ĐỨC BÍCH
HỌA
THU CHỜ
Lá rụng ngoài sân trước ngõ em
Trên khô, dưới ướt, ngập đầy thềm
Thu về trở gió heo may thổi
Đông đến đổi mùa lạnh lẽo thêm
Nguyệt lão xe giây đâu có lạ
Tơ duyên kết nối để làm quen
Trăng thu lơ lửng trên lầu chót
Thao thức chờ Thu quá nửa đêm
NGUYỄN DIÊU
HỌA
THU
Sóng gợn hồ thu lả mắt em
Hương thu ngan ngát thoảng bên thềm
Tóc mây cài gió mơn man trải
Dáng liễu phô hồn lộng lẫy thêm
Một mảnh tình thu quen vẫn lạ
Đôi lời tâm sự lạ mà quen
Sắc thu quyến rũ, duyên thu thắm
Trăng rộn niềm thu thức trắng đêm
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét