Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

THU


Rừng phong mưa gió ngọn la đà
Mây xám giăng mờ bóng núi xa
Trời chuyển sang mùa cây lá úa
Lòng theo mộng cũ lệ tình sa
Cố quên cay đắng ngày chia biệt
Đâu biết thương mang dạ khó nhòa
Lặng lẽ đêm đêm sầu đối ảnh
Nhớ ai ai nhớ … nhớ ai mà

            LAM NGUYÊN

HỌA

              ĐÊM THU

Gió đuổi theo mây lỡ mất đà
Nương theo chiều xuống cuối trời xa
Chim ngàn vội vã xuôi về tổ
Sương giá mơ màng lệ ứa sa
Đêm quạnh thương ai sầu lẻ bóng
Canh sang cám cảnh ý phai nhòa
Tình thu gửi gắm trong tâm tưởng
Ai nhớ, nhớ ai  …  nhớ vậy mà !

            TÚ GÂN


Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

NGHẸN NGÀO


Thay chị em về lo phụng dưỡng
Mẹ già như chuối chín trên cây
Ruộng vườn nương rẫy tay em vững
Thương xót chi cho số phận này !

Chị ơi ! … khóm liễu gầy nhung nhớ
Hơi ấm người xưa nguội lạnh rồi
Giếng nước bờ ao con sóng vỡ
Mẹ già thương nhớ mãi không nguôi

Sân chùa tĩnh lặng đôi bươm bướm
Trong nắng la đà ướm hỏi thăm
Cơn gió mơ màng hương thắm đượm
Bụi vàng vương vấn trải xa xăm

Nâu sòng dưa muối thâm kinh kệ
Thoát tục chị về chốn Phật môn
Nép cửa tam quan em nuốt lệ
Lặng nhìn chị quét lá … buồn hơn

Chị ơi ! … em sợ yêu đương quá !
Vụt đến, vụt đi lả phũ phàng
Nhìn chị trước sân chùa quét lá
Lòng em như đổ nát tan hoang …

                         TÚ GÂN 

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

TỰ THÁN


Con bóng đi về chốc bấy nay,
Chữ duyên nào đã chắc trong tay.
Nghĩ cùng thế sự lòng như đốt,
Trông suốt nhân tình dạ muốn say.
Muôn kiếp biết là duyên trọn vẹn,
Một đời riêng mấy kiếp chua cay.
Nỗi mình nỗi bạn dường bao nả,
Dám hỏi han đâu những cớ này.

       HỒ XUÂN HƯƠNG

HỌA

           TỰ THÁN

Ấp ủ trong lòng tự bấy nay,
Tình trao duyên gửi chắc trong tay.
Thói đời bạc bẽo chao thân phận
Thế thái nhân tình dở tỉnh say.
Cứ ngỡ tình duyên luôn tốt đẹp
Nào hay thế sự lắm chua cay.
Đêm đêm gối chiếc phòng không trải
Tâm sự ai hay số kiếp này !

              TÚ GÂN

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

ÔNG CỬ BA


Cửa Vũ ba ngàn sóng nhảy qua
Ai ngờ mũ áo đến … ba ba
Đầu như lươn đất mà không lấm
Thân tựa xà hang cũng ngó ra
Dưới nước chẳng ưa ưa trên cạn
Đất sét không ăn ăn thịt gà
Tuy rằng cổ rụt mà không ngỏng
Hễ cắn ai thì sét mới tha

                        TÚ XƯƠNG

             ÔNG CỬ BA

Đèn sách đêm ngày chẳng bỏ qua
Đậu đầu Tiến sĩ  chú ba ba
Lọng cờ dân đón vinh thân đến
Áo mão vua ban rạng rỡ ra
Uy vũ lăm lăm ngồi nghiễu nghiện
Trang nghiêm lượm lặt mắt gà gà
Khó khăn gặp phải thời thu cổ
Để ý thù ai quyết chẳng tha

                        TÚ GÂN 

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

BÀI THƠ TRUONG CŨ




Tặng đến trường xưa vạn ý thơ
Cường tân thôi thúc nước mong chờ
Để phương hào kiệt gìn non nước
Nữ hội anh thư phất ngọn cờ
Trung liệt giang sơn ghi sử sách
Học lưu tuổi trẻ đáp thời cơ
Qui thành sức mạnh niềm tin sáng
Nhơn tụ quần hùng đạt ước mơ.

       ĐẶNG ĐỨC BÍCH

                                                          TẶNG THẦY

Tặng thầy, trân trọng mấy vần thơ
Cường điệu dăm câu thỏa ý chờ
Để nhớ để thương tươi nghĩa nước
Nữ lưu nữ kiệt phất cao cờ
Trung thần hiền giả vang thanh sử
Học hỏi truy tầm  kịp vận cơ
Qui tụ nhân tài vươn sức sống
Nhơn từ đức độ trải niềm mơ.

               TÚ GÂN

Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

CHÉN QUỲNH TƯƠNG


Xuân gieo hy vọng bốn phương trời
Ngây ngất tình quê rực thắm tươi
Cúc trúc mai lan ngời ánh ngọc
Quế thông tài lý thảy reo cười
Tình xưa e ấp long lanh mắt
Chuyện mới vang lừng đỏ thắm môi
Chuốc chén quỳnh tương vui đán đán
Mừng người tri kỷ chốn xa vời

            NGỌC ANH

HỌA

    CHÉN QUỲNH TƯƠNG

Tiếng nhạn chào xuân vọng cuối trời
Hương quê lan quyện thắm hoa tươi
Chan hòa nắng mới xao mơ ước
Quyến luyến ngày xanh rộn tiếng cười
Ấm áp nghĩa tình vơi chuyện cũ
Dạt dào tâm sự thắm vành môi
Cạn ly xin chúc người đồng điệu
Khơi mạch thi thơ chuốt tuyệt vời

            TÚ GÂN


Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

MÙA ĐÔNG NHỚ BẠN Ở QUÊ HƯƠNG


Đông về bạn có nhớ tôi không
Lẻ cặp đôi ta khiến lạnh lùng
Hương lửa thiếu tình đun khó ấm
Rượu thi vắng nguyệt uống sao nồng
Hằng toan lướt gió trèo lưng nhạn
Hoặc muốn biên thơ buộc cánh hồng
Để viếng thân bằng thăm cố quận
Thỏa lòng thương nhớ suốt trời đông

                                         KHIÊM ĐỨC

HỌA

               NHỚ BẠN 

Vùng nghe thương nhớ phủ thinh không
Theo ngọn đông phong trải lạnh lùng
Man mác tình quê len lỏi ấm
Khát khao tâm sự diết da nồng
Nhạn về  gởi gắm niềm trăn trở
Mây  chở mênh mang nỗi má hồng
Một thoáng mơ hồ se lắng đọng
Ngỡ lòng hòa nhịp nhớ chiều đông

                TÚ GÂN


Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

LẠC CUNG HẰNG


Khúc khích tiếng cười vọng dưới trăng
Trong mơ cứ tưởng lạc cung Hằng
Lầu son gác tía đêm không ngủ
Hương quyện trầm bay bữa biếng ăn
Khách tục xin về, chàng mặt ủ
Người trăng ép ở, thiếp mày nhăn
Gấm nhung buộc trói đời phiêu lãng
Dừng bước giang hồ dễ được chăng ?

         NGUYỄN CÔNG HOÀNG

HỌA

           LẠC CUNG HẰNG

Sương giá trong ngần gợn sắc trăng
Nước non thanh tú thắm duyên Hằng
Cuội buồn thượng giới nghiêng cơn trốt
Trâu nhớ trần ai lặng bỏ ăn
Lòng tục vấn vương hương tuyết đượm
Đời tiên trăn trở nếp mây nhăn
Giật mình tỉnh mộng tâm tư quyến
Phảng phất hiên ngoài ai đó chăng ?

                      TÚ GÂN


Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

XÉT SỔ TRỜI




XÉT SỔ TRỜI         

Ngồi buồn lấy giấy viết thơ chơi
Viết gởi cho mây lên tấu trời
Mở sổ Thiên Tào ra xét lại
Bôi tên tham nhũng hết cho rồi
Sống chi bọn chúng thêm dơ đất
Chết để toàn dân rảnh nợ đời
Mỗi búa một thằng cho đáng kiếp
Ăn dơ ở bẩn chẳng nên người

     TRẦN QUANG HÂN

HỌA

        XÉT SỔ TRỜI
                
Sự đời tưởng thiệt hóa ra chơi
Chẳng đổ riêng ai chỉ trách trời
Sách sổ Thiên Tào ra thế đấy !
Kỷ cương trần giới vỡ tan rồi
Dịch tràn tham nhũng lan phê đất
Nợ trút  điêu linh thắm nghiện đời !
Mỗi búa một thằng hao sức quá !
Chỉ bom nguyên tử mới tiêu người

                         TÚ GÂN

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

QUẢ DƯA


Ánh nắng lao xao trên đọt tre 
Gió nam như lửa bốc tư bề 
Môi khô chưa nếm mùi son phấn 
Khao khát, trời ơi, bụm nước khe. 

Lơ đãng mắt nhìn đến vạt dưa 
Quả dưa xinh xắn buổi ban trưa 
Chán chường hóng mát nằm phơi bụng 
Ai thấy lúc nào mà chẳng ưa. 

Ta liền ngắt đi rồi bóc xem 
Má hồng ưng ửng lại răng đen, 
Đã nhìn tận mặt còn chi nữa 
Ta vội kề môi cắn kẻo thèm. 

Ánh nắng lao xao trên đọt tre 
Tiếng ca lanh lảnh trong vườn me 
Tiếng ca im bặt. Rồi thấp thoáng 
Vạt áo màu nâu hiện trước hè. 

Mùi hương đi trước nàng theo sau 
Đến chỗ vạt dưa, bỗng nghẹn ngào 
Hổn hển nấc lên từng tiếng một. 
Quả dưa ai hát. Quả dưa đâu.

       HÀN MẶC TỬ

HỌA

             QUẢ DƯA   

Nắng lấm tấm vàng rải ngọn tre
Gió sao vương vấn thổi tư bề
Lúa vàng rẽ sóng chim lơi cánh
Bất giác cá chìm lặn dưới khe. 

Bướm chập chờn bay dưới ruộng dưa 
Bóng vờn trên lá lúc đang trưa 
Quả dưa tròn trĩnh niềm kiêu hãnh
Da dẻ mịn màng thấy dễ ưa. 

Tựa cổ tích xưa ta đã xem 
Người đâu má thắm, ánh răng đen 
Phải chăng Nàng Út lưu trần thế
Trao nhận nụ hôn để đỡ thèm. 

Nắng rực lửa tình áp ngọn  tre 
Triếng chim Cu Đất dưới vòm me 
Nỉ non nhắc nhở tình yêu đến
Gió nhẹ đưa hương thoảng trước hè. 

Vội vàng ta lặng lẽ theo sau 
Lòng quặn thắt sao
đến nghẹn ngào 
Lá úa dây khô chiều nắng đổ
Quả dưa Nàng Út của ta đâu

                       TÚ GÂN


Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

ĐÊM THU


Vườn thu óng ả nét thùy dương
Đưa nhẹ đêm thu cánh hải đường
Lóng lánh rẻo vàng gieo bến nguyệt
Phất phơ tơ nhện tủa ngàn sương
Chim hồi hộp mộng cơn mưa lá
Cúc vẩn vơ hồn ngọn gió hương
Say khướt hơi men thời Lý Bạch
Non xa mây phới nếp nghê thường

            QUÁCH TẤN
HỌA
                ĐÊM THU

Xa mờ thấp thoáng bóng thùy dương
Trăng tiễn mây đưa suốt dặm đường
Quến luyến sao trời man mác tỏa
Ngậm ngùi dốc núi mịt mù sương
Người đi thương nhớ vơi năm tháng
Kẻ ở chờ mong nhạt sắc hương
Sướt mướt thu phong niềm cố sự
Canh sang đêm lắng mộng vô thường

                TÚ GÂN


Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

XUÂN SẦU


Trời xuân vắng. Cỏ cây rên xào xạc 
Bóng đêm luôn hoảng hốt mãi không thôi 
Gió xuân lạnh, ngàn sâu thôi ca hát 
Trăng xuân sầu, sao héo, cũng thôi cười 

Trên đồi lạnh, tháp Chàm sao ủ rũ 
Hay hận xưa muôn thuở vẫn chưa nguôi? 
Hay lãnh đạm, Hời không về tháp cũ 
Hay xuân sang. Chiêm nữ chẳng vui cười? 

Bên tháp vắng, còn người thi sĩ hỡi 
Sao không lên tiếng hát đi, người ơi? 
Mà buồn bã, âu sầu trong đêm tối 
Người vẫn nằm há miệng đớp sao rơi?

              CHẾ LAN VIÊN
HỌA
                   XUÂN SẦU

Trong sâu lắng lá khô khua xào xạc
Đóm giật mình hốt hoảng chớp không thôi
Dưới lớp lá dế mèn ngưng khúc hát
Gió xuân hôn khúc khích tiếng ai cười

Đêm giá buốt hỏi lòng ai ủ rũ
Xót xa hồn muôn năm cũ chưa nguôi
Đầu cúi thấp nặng lòng bao tháp cũ
Chiêm nương đâu không chuốt lấy tiếng cười

Khí thiêng dậy … này anh linh xưa hỡi
Hãy dấu đi bao phiền muộn người ơi  
Đừng để mộng chìm sâu trong bóng tối 
Giữ tâm tình đón xuân đến khéo rơi !

                           TÚ GÂN

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

SƯỞI ẤM TÌNH QUÊ


Bên nhau sưởi ấm chút tình quê
Uống trọn đêm nay chớ vội về
Đón tết, ly anh sao ngập đáy
Mừng xuân chén chú vẫn tràn be
Nâng chung này nhé chung hoài bão
Nốc cạn đi thôi, cạn ước thề
Đây đó tàn canh gà gáy sáng
Nghe chừng giục giã bước sơn khê

          SONG NGUYÊN

HỌA

      
     SƯỞI ẤM TÌNH QUÊ

Bao giờ sưởi ấm lại tình quê
Chùn bước phiêu du vội trở về
Sóng vọng Côn giang thương ngập bến
Nắng về Đồng Phó rượu tràn be
Sương phong Hóc Yến chung hoài bão
Mưa thắm Lãnh Lương nặng ước thề
Dõi áng mây tần chiều bóng trải
Chừng nghe mưa gió phủ sơn khê

             TÚ GÂN

Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

NẮNG CHIỀU


Nắng ấm chiều xuân đến với anh
Vui nghe chim hót ở trên cành
Bao lần Hạ trắng, Hoa luôn thắm
Mấy độ Thu váng, Lá vẫn xanh
Chuyện của nhân gian thường nhắc nhở
Chuyện mình ướm hỏi lại loanh quanh
Dòng đời lờ lững, trôi trôI mãi
Trong nắng chiều đông … thấy nhớ anh

            BÙI THÚC KHÁN

HỌA

         NẮNG CHIỀU

Muôn sợi tơ vàng dệt ý anh
Luyến lưu lá úa nỡ xa cành
Mỗi lần thu đến lòng đang thắm
Mấy bận anh về tóc vẫn xanh
Năm tháng đổi trao tình mới chớm
Chuyện trò ướm hỏi mộng vờn quanh
Thu nay hương ý tàn mong đợi
Ngắm nắng chiều tan lặng nhớ anh

            TÚ GÂN

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

THÚ VĂN CHƯƠNG


Thơ văn, thù ứng thú vui chơi
Hợp ý nhau nên mới góp lời
Vận trắc, vận bằng nồng chén rượu
Câu dài, câu ngắn đậm hương đời
Tình sâu tâm sự khi cay đắng
Nghĩa nặng nhàn đàm lúc thảnh thơi
Chắp cánh cuộc đời nâng cõi mộng
Tri âm ai đó hãy xin mời

          TRÁC NHƯ

HỌA

       THÚ VĂN CHƯƠNG

Vắt óc vo tình vung bút chơi
Say thơ đến mức chẳng nên lời
Điệu vần ràng buộc khuyên tu chí
Niêm luật khắc khe nhủ nghĩa đời
Tiêu khiển một đôi câu đắc dắc
Thỏa lòng ba bốn bận thơi thơi
Thú vui tao nhã ai không thích
Cạn chén tri âm trịnh trọng mời

                   TÚ GÂN    

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

CẢM XÚC THĂM QUÊ


Bao năm xa cách nhớ nhà ghê
Lắm lúc trầm ngâm tưởng đến quê
Cha mẹ, anh em cùng tộc họ
Lũy tre, ruộng lúa lẫn sơn khê
Người quen, xóm nhỏ loan hình bóng
Ngõ trúc, đường quanh nhớ lối về
Cảnh huống quê hương giờ biến đổi
Xui lòng man mác ngậm ngùi tê !

                  LÂM PHÚ

HỌA

       CẢM XÚC THĂM QUÊ           

Ấp ủ trong lòng thương nhớ ghê
Vút xa tầm mắt một vùng quê
Mơ màng cánh nhạn nương theo gió
Xao xuyến trăng vàng rụng đáy khê
Ký ức  trở mình ôm mộng tưởng
Thương yêu vây bọc lối ai về
Hồn quê man mác bao thay đổi
Tiếng sáo u hoài dạt nẻo tê !

                   TÚ GÂN           


Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

THAO THỨC


Một mình vò võ suốt canh thâu
Thao thức chờ ai, ướm bạc đầu
Tiếng quốc vọng hồi, nghe xót ruột
Con thuyền lạc hướng, thấy lòng đau
Thức đêm mới biết đêm dài, ngắn
Lạ bến chưa tường bến cạn, sâu
Chị Nguyệt ỡm ờ bên cửa đợi
Rõ mình cũng đáng mặt mày râu !

      NGÔ ĐÌNH PHÙNG

HỌA

              THAO THỨC

Canh gà xao xác át đêm thâu
Ngọn sóng lo âu sớm bạc đầu
Cảm cảnh hữu tình se thắt ruột
Thương đời vô vọng quặn lòng đau
Sương khuya sướt mướt vơi dài, ngắn
Bến vắng ngỡ ngàng tỏ cạn, sâu
Trống trải Khoang thuyền mòn mỏi đợi
Bên đồi bắp giận gió mơn râu !

                                              TÚ GÂN     

Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

VỀ THĂM QUÊ CŨ


                                                          Mạn phép họa bài Qua đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan

Về thăm quê cũ buổi chiều tà
Phong cảnh bên đường vẻ mỹ hoa
Bạn cũ người xưa, tìm chẳng thấy
Đường thay, phố lạ, biết đâu nhà
Động lòng nhớ nước, thương kêu quốc
Chạnh dạ yêu nhà mến gọi gia
Gác vắng, trăng khuya soi lối mộng
Nghe tình non nước dậy trong ta

               THÁI TẨU

HỌA

          VỀ THĂM QUÊ CŨ

Về tới đầu non nhạt nắng tà
Cảnh xưa yêu dấu nức hương hoa
Miên man sức sống tràn qua xóm
Lớp lớp thương yêu đậu trước nhà
Xuống suối theo cha lùng bắt quốc
Về nhà hỏi mẹ việc tiên gia
Niềm vui lắng đọng trong tâm trí
Rộn rã tình quê vây lấy ta

                   TÚ GÂN         

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

HOÀI CẢM


Thầy thợ gọi gì – Ta cũng ơi
Bốn mươi tám tuổi trải bao đời
Tóc tơ loan phụng duyên vàng đá
Đèn sách rồng mây hội biển trời
Tan họp trời xui chi lận đận
Mất còn ai buộc thế chơi vơi
Ước mơ tròn ý vừa tay hái
Thì bãi dâu xanh vụt biến rồi

               VIỆT THAO

HỌA

              HOÀI CẢM    

“ Thầy thợ gọi gì – Ta cũng ơi ”
Lặng nghe tâm sự tủi thương đời
Cải kim gắn bó nên vàng đá
Chữ nghĩa vương mang thẹn đất trời
Thế sự thăng trầm phai nguyện ước
Thói đời điên đảo thắm đầy vơi
Chỉ còn một tấm lòng son giữ
Cho dẫu bể dâu cũng đã rồi

              TÚ GÂN


Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

ĐÊM LẠNH


Đêm lạnh trăng thanh ngã bóng tà
Lay cành dạ lý, thoảng hương hoa
Trời cao vằng vặc ngàn sao tỏ
Đất thấp lơ thơ mấy xóm nhà
Mây vẽ lưng trời, khi tan hợp
Trăng lồng đáy nước nhuốm sương pha
Đôi dòng hứng cảm, trao cung quế
Ướm hỏi chị Hằng lạnh lắm na ?

                                     THƯ TRANG
HỌA
                  ĐÊM LẠNH

Giá buốt phong nhanh bóng nguyệt tà
Ngoài song thiêm thiếp mộng ôm hoa
Trời cao lồng lộng dường chưa tỏ
Đất khách bâng khuâng chợt nhớ nhà
Tình vẫn thiết tha gom mộng mị
Đời còn trăn trở nhuốm phôi pha
Lạnh lùng cơn gió tràn tâm sự
Thử hỏi đêm trường đẹp lắm na ?

                  TÚ GÂN