Khúc khích tiếng cười vọng dưới trăng
Trong mơ cứ tưởng lạc cung Hằng
Lầu son gác tía đêm không ngủ
Hương quyện trầm bay bữa biếng ăn
Khách tục xin về, chàng mặt ủ
Người trăng ép ở, thiếp mày nhăn
Gấm nhung buộc trói đời phiêu lãng
Dừng bước giang hồ dễ được chăng ?
NGUYỄN CÔNG HOÀNG
HỌA
LẠC CUNG HẰNG
Sương giá trong ngần gợn sắc trăng
Nước non thanh tú thắm duyên Hằng
Cuội buồn thượng giới nghiêng cơn trốt
Trâu nhớ trần ai lặng bỏ ăn
Lòng tục vấn vương hương tuyết đượm
Đời tiên trăn trở nếp mây nhăn
Giật mình tỉnh mộng tâm tư quyến
Phảng phất hiên ngoài ai đó chăng ?
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét